Chương 812: Nữ binh đặc chủng (46)
Trêu người và vô hình, khuôn mặt lạnh lùng trái tim ấm áp, cô có cảm giác an toàn khiến người ta muốn dựa vào.
Nhưng...
"Lần sau để tôi đưa cô về." Trình Lạc nhìn cô, nghiêm túc nói.
Cô nên hưởng thụ sự nuông chiều.
Tô Mộc nhẹ gật đầu.
Trong lòng Trình Lạc có chút kinh ngạc.
Cô gật đầu, có phải cô thật sự phải lòng mình không?
Cảm thấy hài lòng, Trình Lạc xoay người lên lầu, nhắc nhở một câu: "Về đến nhà nhớ gửi tin nhắn cho tôi."
Thấy bóng dáng của hắn biến mất, Tô Mộc lái xe rời đi.
Sau khi Tô Mộc rời đi, cũng không về nhà, tính toán thời gian trở về, gửi tin nhắn cho Trình Lạc.
Sau khi Trình Lạc về đến nhà, hắn đã chờ đợi tin nhắn của Tô Mộc, sau khi nhận được tin nhắn thì không hiểu sao hắn lại vui mừng.
Trong đầu hắn giờ lặp đi lặp lại nhiều lần, khiến hắn không thể ngủ được.
Tô Mộc cũng không về nhà, mà đi đến căn cứ tổ chức của Lão Quỷ ở nước N.
Đây cũng là nhờ camera cô đã xâm nhập nhà Lão Quỷ tối qua, nửa đêm khi Lão Quỷ đi ra ngoài, cô đã hack hết thiết bị theo dõi, cuối cùng tuy Lão Quỷ đã giở ra nhiều thủ đoạn, nhưng Tô Mộc vẫn bắt được tung tích của Lão Quỷ đổi hết xe này đến xe khác.
Tô Mộc đi theo phương hướng mình đã thăm dò, quả nhiên là căn cứ tổ chức của Lão Quỷ.
Một tòa nhà bên cạnh là ngọn núi trên danh nghĩa doanh nghiệp nhà máy chế biến thực phẩm.
Tô Mộc ở khoảng cách nhà máy chế biến không xa, cấp độ phòng vệ máy tính bên trong rất cao, nhưng ở trước mặt cô, không có rào cản nào không thể vượt qua, nếu có, vậy thì san bằng!
Sau khi hack vào hệ thống theo dõi nội bộ.
Thoạt nhìn, không có gì đặc biệt trong nhà máy chế biến, nhưng trên thực tế, ngọn núi phía sau nhà máy chế biến đã bị đào rỗng làm căn cứ của tổ chức Lão Quỷ.
Mà lối đi vào bên trong nằm trong thông đạo của nhà máy chế biến.
Ẩn nấp thật sâu, ngày thường Lão Quỷ đều giả vờ làm nhân viên nhà máy, để bước vào bên trong căn cứ.
Tô Mộc tiếp tục xâm nhập vào máy tính bên trong tổ chức Lão Quỷ và lấy được một số tệp được mã hóa.
Đến khi cô gần xong việc, bầu trời xám xịt đã sáng lên.
Nhà máy chế biến liên tục có người thay ca.
Sáng sớm Tô Mộc mới lái xe về, ăn sáng xong ngủ một giấc.
Ngay khi cô tỉnh dậy, cha mẹ Cố gia và Cố Thành Phong đã đến cửa, nói rằng hai nhà đang thảo luận về hôn sự.
Tô Mộc không nói gì, cô không vội, nam chính tất nhiên sẽ lo liệu.
Cố Thành Phong nghe cuộc thảo luận giữa hai cha mẹ, không thể không thông báo cho cha mẹ về mối quan hệ giữa mình và Tô Mộc.
Toàn bộ quá trình diễn ra với lý do hai người không phù hợp.
"Không phù hợp? Con và Tiểu Khê ở bên nhau hơn nửa năm, hai người tính tình hợp nhau, vẫn luôn rất tốt, sao bây giờ nói chuyện hôn nhân lại không thích hợp?"
Mẹ Cố không thể hiểu nổi, bọn họ vẫn luôn nhận Nam Khê là con dâu nhà họ Cố.
"Hôm nay con phải cho chúng ta một lời giải thích hợp lý." Vẻ mặt cha Cố rất nghiêm túc.
Cha Nam không nói, nhưng cái cau mày của ông đã thể hiện sự bất mãn của mình.
Mẹ Nam nhìn Tô Mộc, phát hiện cô không có phản ứng gì lớn, mờ hồ dường như có chút rõ ràng, kéo Tô Mộc, hỏi:
"Con gái, thái độ của con thế nào."
"Giống anh ta."
Hai người có thái độ giống nhau, sau khi trò chuyện một hồi, hai cha mẹ không thể ảnh hưởng đến hai người, vì vậy bọn họ chỉ có thể tạm thời gác vấn đề này sang một bên.
Hai gia đình ăn một bữa với một chút xấu hổ.
Sau khi Cố gia rời đi, mẹ Nam dường như hiểu ra điều gì đó nên hỏi Tô Mộc.
"Con gái, có phải con có ý với thằng bé Trình Lạc không?"
Bà hẳn nên biết, con gái mình chưa bao giờ đưa ai về nhà, còn là đưa một người đàn ông về nhà.
