Editor: Tieen
Chương 758: Thí chủ khoan đã (71)
Huyền Thanh vì không gây nguy hiểm cho nhân loại, đều đi đến nơi trên đường thưa thớt người.
Điều này cũng làm cho hắn càng thêm thuận tiện bị yêu tinh vây công.
Lại một lần nữa cùng yêu tinh đánh nhau, Huyền Thanh tránh né, Tô Mộc nhìn mặt mày tràn đầy mệt mỏi của hắn.
Cầm chủy thủ ra, lòng bàn tay cắt một vết thương.
"Huyền Thanh, quay đầu."
Nghe được giọng nói của Tô Mộc, Huyền Thanh làm theo lời cô nói.
Trước mắt đột nhiên bao trùm một mảnh lông xù màu trắng bạc.
Móng vuốt của cô mềm mại tiếp xúc với da thịt trên trán của hắn.
Huyền Thanh không nhúc nhích, mặc cho móng vuốt nhỏ của cô làm bậy trên trán.
Tô Mộc dùng máu của mình vẽ một dấu ấn trên trán hắn.
"Đưa tay cho ta."
Huyền Thanh ngoan ngoãn giơ tay lên, Tô Mộc ở mu bàn tay hắn cũng vẽ một ấn ký.
Cuối cùng nhìn máu của mình còn đang chảy ra ngoài, dứt khoát in dấu móng vuốt lên tăng y hắn mặc.
Trên tăng y vốn có màu trắng, từng đóa hoa mai, phảng phất như đang điểm xuyết màu sắc cho cuộc sống vốn trống rỗng của hắn.
Nàng đây là đang dùng khí tức của nàng che dấu khí tức của mình.
Huyền Thanh nhìn móng vuốt trên tăng y, ánh mắt mềm mại, nắm móng vuốt của cô, băng bó cho cô.
Chờ băng bó xong, Huyền Thanh cầm pháp trượng tiếp tục lên đường.
Phía trước là hướng mặt trời mọc, nhưng hắn lại không biết nên đi đâu.
Sau khi rời khỏi Nhân Hoa Tự, hắn vẫn xuất phát trong mê mang, nhưng hôm nay, bên cạnh hắn có nàng, hắn lại cảm thấy phong phú như thế.
Bất luận đi đâu, giờ phút này có nàng, hắn không cô đơn.
Mặc dù có khí tức của Tô Mộc che dấu, nhưng vẫn không tránh khỏi bị yêu tinh đuổi giết.
Khí tức của Tô Mộc có thể tránh được một ít tiểu yêu đến, nhưng không tránh khỏi yêu pháp lực cao cường có thể tìm được Huyền Thanh.
Bắt yêu sư trong nhân loại cũng nhận được tin tức, biết được cao tăng Huyền Thanh trước kia, hiện giờ đã trở thành đối tượng cực kỳ dụ hoặc đối với yêu quái.
Bắt yêu sư không có vài phần thực lực đều tránh không kịp, bắt yêu sư có thực lực sau khi tận mắt nhìn thấy yêu tinh do Huyền Thanh dẫn tới, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bất quá làm cho mọi người kỳ quái, chính là một con hồ ly trên vai Huyền Thanh.
Trong một thời gian dài, mặc dù không biết Huyền Thanh, nhưng cũng có thể nhận ra hắn vì dấu hiệu này.
Hòa thượng thiên hạ muôn vàn, nhưng không có một con hồ ly màu trắng bạc quanh năm ngồi trên vai.
Nếu có mắt nhìn thì có thể nhận ra, đó không phải là một con hồ ly bình thường, mà là một con Cửu Vĩ Hồ yêu.
Ba năm sau.
Trong khoảng thời gian ba năm này, Huyền Thanh gặp phải yêu tinh lớn nhỏ gần một ngàn con, Huyền Thanh từ lúc bắt đầu không đành lòng thương tổn mà tránh né, đến cuối cùng chính diện nghênh chiến, đánh lui yêu đến, trong đó, công lao của Tô Mộc không thể xóa nhòa.
Ngày hôm nay.
Mặt trời chiếu sáng, Huyền Thanh và Tô Mộc đi giữa rừng cây loang lổ bóng cây.
Tìm được một cây lớn, ngồi nghỉ ngơi, Huyền Thanh cầm lương khô ra ăn, Tô Mộc liền ngồi bên cạnh hắn ôm túi nước uống nước.
Sau khi cô uống xong, liền đưa túi nước cho Huyền Thanh, Huyền Thanh tiếp nhận túi nước uống vài ngụm, sau đó đậy kín túi nước, đặt ở bên cạnh.
Vừa mới đặt túi nước xuống, lỗ tai Tô Mộc đột nhiên khẽ động, nhảy lên bả vai Huyền Thanh, Huyền Thanh dùng mũi chân nhấc túi nước lên, rời khỏi dưới tàng cây nghỉ ngơi.
"Ầm ầm!"
Một tiếng vang lớn đập xuống gốc cây nơi bọn họ nghỉ ngơi.
Chọc một trận bụi bặm bay lên, loáng thoáng có thể nhìn thấy thứ rơi xuống thể tích khổng lồ, nhưng không thể phân biệt được đó là cái gì.
Tất cả phát sinh, chỉ trong nháy mắt, nếu Huyền Thanh cùng Tô Mộc chậm hơn một chút, sẽ bị thứ kia đập trúng, đập thành mảnh vụn, hồn về tây thiên.
