Chương 737: Thí chủ khoan đã (50)
Hiệu suất của tiểu hòa thượng rất nhanh, trụ trì cùng sư phụ Huyền Thanh đều được mời tới.
Tô Mộc nhỏ bé màu trắng bạc, còn đang ở trong phòng bếp bận rộn.
Cho dù mọi người tới, cũng chỉ là lười biếng ngước mắt nhìn thoáng qua, tiếp tục đem thuốc hong khô nghiền nát, sau đó dùng làm cơm.
"Trụ trì, chính là nàng ta! Người xem, nàng ta còn đang chế độc, vừa mới đem độc cho cho vào trong gạo của chúng ta." Tiểu hòa thượng tức giận nói, chỉ vào Tô Mộc.
Chỉ hy vọng nhanh chóng đuổi nàng đi, không, không đúng, nàng ác độc như vậy, hẳn là đem nàng bỏ vào trong tháp Trấn Yêu!
"A di đà phật, thí chủ đây là làm gì?" Trụ trì cùng sư phụ Huyền Thanh tương đối bình tĩnh.
Tô Mộc có thể ở dưới sự xuất hiện của bọn họ còn trấn định tiếp tục như thế, hơn nữa cơm kia, bất quá chỉ là lượng một người mà thôi.
Đây là vì ai chuẩn bị, rất rõ ràng.
Cho nên trụ trì hỏi lời này, bất quá cũng là muốn biết được một ít chi tiết.
"Làm thức ăn chay cho hắn." Tô Mộc trả lời.
"Những thứ này là vật gì?" Sư phụ Huyền Thanh chỉ vào cặn bên kia hỏi.
Đó là thảo dược Tô Mộc nấu ra, nước thuốc để lại nấu canh, cặn bã vứt đi.
"Bổ thân thể."
Tô Mộc làm xong những thứ này, liền rời đi.
Phần thức ăn chay làm riêng này tất nhiên là còn phải nấu, những thức ăn chay khác đều nấu trong một nồi, mà Huyền Thanh bởi vì bị nội thương, cho nên trụ trì vốn cũng là để cho người khác nấu riêng một phần, chỉ là hôm nay mới phát hiện, thì ra bữa ăn mấy ngày nay của Huyền Thanh, còn có bút tích của hồ ly kia.
Nếu đã biết, trụ trú để cho người hiểu dược lý chế độ ăn uống kiểm tra một phen trong bữa ăn chuẩn bị cho Huyền Thanh có gì không ổn hay không.
Người sau khi kiểm tra một phen, nói là đối với nội thương vô cùng hiệu quả.
Sử dụng thảo dược trân quý, hơn nữa nhìn trong canh kia, còn có nhân sâm trăm năm.
Trụ trì cùng sư phụ hơi kinh ngạc.
Tiểu hòa thượng nghe xong, không thể tin được.
Yêu tinh kia không phải hại bọn họ, mà là bỏ dược liệu vào bữa ăn cho sư huynh bồi bổ thân thể sao?
Không, yêu tinh này nhất định có mục đích khác!
Cho nên lúc người đưa đồ ăn cho Huyền Thanh, tiểu hòa thượng nhất định phải đi theo.
Người đưa đồ ăn đặt bữa ăn trên bàn trong phòng tạm giam và rời đi.
Hắn thật vất vả quấn lấy sư huynh đưa cơm cùng nhau tới đây, nhưng cuối cùng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng sư huynh, tiểu hòa thượng tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng không muốn quấy rầy sư huynh.
Tiểu hòa thượng ngồi ở bên ngoài phòng tạm giam, chờ đợi sau khi Huyền Thanh dùng bữa xong, sư huynh đưa cơm đem bát đũa thu thập ra, hắn vụng trộm ngắm, thấy Huyền Thanh cũng không có bất kỳ khó chịu nào, còn không hết hy vọng tiếp tục ngồi ở ngoài phòng tạm giam.
Hai sư huynh canh cửa nghi hoặc hỏi hắn.
Tiểu hòa thượng hừ lạnh một tiếng, sau đó nói: "Ta sợ sư huynh bị yêu tinh hại."
Hai sư huynh canh cửa cười nói: "Tiểu sư đệ, đệ nói gì thế, trong chùa, làm sao có yêu tinh hại người?"
"Sao lại không có, hồ ly chết ăn vạ trong chùa kia không phải ư." Giọng điệu của tiểu hòa thượng có thể nói là tràn đầy phòng bị.
"Hồ ly? Con Huyền Thanh sư huynh mang về sao? Huyền Thanh sư huynh sau khi giam bế cũng chưa từng gặp qua, sao nó tới đây hại Huyền Thanh sư huynh được?" Hai sư huynh nghi hoặc.
Tiểu hòa thượng quay đầu hừ hừ: "Mới không phải, yêu tinh kia cả ngày chỉ huy yêu tinh khác đào cái gì trên núi, còn đánh yêu tinh."
"Cũng không biết bỏ thứ gì vào thức ăn của sư huynh, ta sợ sư huynh ăn sinh bệnh."
Hai sư huynh vừa nghe, cười nói: "Đệ đối với hồ ly kia có địch ý, cho nên mới miên man suy nghĩ, yên tâm đi, Huyền Thanh sư huynh ở nơi này có chúng ta canh giữ, đệ nên nhanh trở về đi."
