Lần đầu tiên, Kwon Jongseok cảm thấy choáng váng vì tình huống đang diễn ra trước mắt.
“Tại sao vậy...?"
Tại sao Son Suhyeon vẫn bám chặt lấy Ha Giyeon?
Kwon Jongseok không giấu nổi vẻ kinh ngạc khi thấy Suhyeon đứng cạnh Giyeon, mặt anh ta méo xệch vì không tin nổi. Việc Giyeon được thông cáo là cháu trai của Lee Myungwon đã đủ sốc rồi, nhưng việc thấy anh ta tự tin đứng đó với tư cách là sinh viên nhận học bổng lại khiến Jongseok hoàn toàn bối rối.
“Hai người bọn họ có thể thao túng được lão già kia không?”
Lee Myungwon nghiêm khắc khó tính đó sao?
Không, không thể nào như vậy được. Khả năng cao là Suhyeon đã bám lấy Giyeon ngay từ lúc cậu được nhận là cháu ruột. Xem xét cách họ tổ chức tiệc để giới thiệu đứa cháu thất lạc từ lâu, điều đó có vẻ khá rõ ràng.
"Cuộc sống của Giyeon quả thực khác biệt.”
Anh cứ tưởng Giyeon đã bị đuổi khỏi nhà, nhưng hóa ra cậu lại là cháu trai của một ông nội giàu có đến mức không tưởng - một điều vượt xa so với cuộc sống trước đây của cậu ta. Hiểu rõ tính cách của Giyeon, không đời nào cậu lại có thể dàn dựng một âm mưu như vậy. Và xét đến tính cách của Myungwon, chắc chắn ông ta sẽ không làm những chuyện như thế. Điều đó có nghĩa là mọi thứ đang diễn ra trước mắt anh đều là sự thật.
Trong khi Kwon Jongseok nhanh chóng nắm bắt tình hình, những người khác vẫn còn bàng hoàng. Đặc biệt là gia đình Giyeon, họ trông có vẻ vô cùng hoảng loạn. Trước khi bất kỳ ai kịp đến gần Lee Myungwon và Giyeon, anh trai của Lee Myungwon và cũng là cha của Lee Mihyun, Lee Myungjin, đã lao tới.
“Này! Chuyện này là sao vậy? Cháu ruột của cậu à?"
“Cái gì... Đứa trẻ này từng là con của Mihyun...”
Những người thân khác trong gia đình xúm lại hỏi ông. Nhưng Lee Myungwon không thể đứng yên nhìn họ phớt lờ Giyeon.
"Không phải đứa trẻ này' mà là cháu ruột của tôi, Yoon Giyeon.”
Trước lời tuyên bố chắc nịch của Myungwon, mọi người đều im lặng, lùi lại như thể bị sức nặng trong lời nói của ông làm cho choáng váng. Tuy Lee Myungjin không hề nao núng, nhưng giọng điệu của ông ta đã dịu đi đôi chút.
“Yoon Giyeon? Ông nhận nuôi đứa trẻ này hay sao vậy?”
“...”
“Nhưng dù sao thì nó cũng là con của Mihyun! Làm sao có thể.
"Yoon Sunhwa."
“...!”
“Anh phải hiểu rõ hơn ai hết tại sao cậu ấy lại là Yoon Giyeon chứ.”
Lee Myungjin mở to mắt, lời nói nghẹn lại trong cổ họng. Cùng lúc đó, cậu em út Lee Myunggyu cũng mở to mắt nhìn họ.
Làm sao họ có thể quên cái tên đó - Yoon Sunhwa, người phụ nữ mà Lee Myungwon đã yêu sâu sắc và vẫn còn yêu.
Cả Myungjin và Myunggyu đều lớn lên dưới sự quan tâm chăm sóc của Myungwon sau khi cha họ qua đời, tận mắt chứng kiến mối quan hệ của ông với Yoon Sunhwa. Cô là một người phụ nữ thanh lịch và xinh đẹp, đúng chuẩn gia đình danh giá của mình. Khác với anh trai, Myunggyu luôn ủng hộ mối quan hệ của họ, vui mừng khi thấy anh trai mình cuối cùng cũng được hạnh phúc sau bao năm tháng khó khăn.
Nhưng Myungjin lại cảm thấy khác. Ông vừa ghen tức với Yoon Sunhwa, vừa bực bội khi thấy Myungwon, người từng hết lòng quan tâm lo cho gia đình, dường như đã thay đổi vì cô. Với ông ta, Myungwon vừa là anh em vừa phải gánh vác một phần của họ, đáng lẽ phải hy sinh những h*m m**n cá nhân để chăm lo cho gia đình. Thay vào đó, ông ta lại đang tận hưởng niềm vui bên Sunhwa.
Khi biết Myungwon đang có ý định bỏ trốn cùng Sunhwa, Myungjin không thể chịu đựng nổi. Sợ phải gánh thêm gánh nặng, ông đã báo cáo kế hoạch này với cha của Sunhwa, cuối cùng dẫn đến việc họ chia tay. Ngay cả bây giờ, Myungjin vẫn tin rằng mình đã làm đúng, bởi Myungwon đã thay đổi sau mối quan hệ với Sunhwa.
Nhưng giờ đây, nghe nói rằng giữa Yoon Sunhwa và Lee Myungwon có một đứa cháu trai - và Ha Giyeon chính là đứa cháu trai đó, người được định sẵn sẽ thừa kế Myungil Pharmaceuticals - là điều không thể tưởng tượng nổi đối với ông.
“Không thể nào! Tôi không thể chấp nhận điều này!”
"Anh thực sự nghĩ rằng anh có quyền nói như vậy sao?"
“...”
“Tốt hơn hết là anh nên chọn từ ngữ cẩn thận. Mọi thứ không còn giống như ngày xưa nữa.”
Dù Sunhwa đã mất, dòng máu của cô vẫn còn lưu lại dưới hình hài Ha Giyeon. Và Lee Myungwon sẽ làm mọi cách để bảo vệ cậu. Nỗi oán hận chôn sâu trong lòng giờ đây lại trỗi dậy, hướng về Myungjin, người đang đứng đó, tái nhợt và câm lặng.
Khi Myunggyu nhìn kỹ Giyeon hơn, ông bất ngờ nhận ra khuôn mặt Giyeon có nét giống Sunhwa đến kinh ngạc. Cứ như thể khuôn mặt mà ông gần như đã lãng quên suốt mấy chục năm qua đang dần hiện về trong ông, từng mảnh một.
“Vậy thì.. chị Sunhwa có phải có thai trước khi sang Mỹ không?”
Khi mọi người còn đang cố gắng nắm bắt tình hình, thì một người xông vào nói lớn.
“Điều này thật vô lý”
Nam Taekyung xông vào, vẻ mặt rõ ràng là đang rất kích động.
“Sao thằng đó lại là cháu ruột của ông bác được? Mới vài tháng trước nó chỉ là một đứa mồ côi cơ mà!"
Cậu ta chỉ tay vào Giyeon, di chuyển như thể muốn đấm người, nhưng Son Suhyeon đã bước tới chặn trước mặt hắn.
"Liên quan gì đến mày? Đừng xen vào chuyện gia đình người khác!"
“Làm sao có thể tin cậu ta là cháu ruột được?”
Bây giờ không chỉ Giyeon mà có cả Suhyeon cũng đứng bên cạnh Myungwon, Taekyung không thể kìm nén được cơn tức giận của mình.
‘Chuyện gì đang xảy ra vậy?’
Mới đây thôi, Giyeon đáng lẽ phải bị đuổi khỏi nhà vì Moon Sehee. Cô ta đã thất bại sao? Sau khi lấy hết tiền ư?
Nhìn Giyeon đứng cạnh Myungwon và Suhyeon, Taekyung không thể tin nổi. Hắn cứ ngỡ mình đã lấy đi tất cả của Giyeon, nhưng rồi nhận ra những gì mình đã lấy đi chẳng thấm vào đâu so với những gì Giyeon đã đạt được.
“Ông ơi! Ông bị lừa rồi! Làm sao nó có thể là cháu ruột của ông được? Cháu của ông là…”
"Cậu câm miệng lại được không?"
Giọng nói như sấm của Myungwon vang lên, cả căn phòng im phăng phắc. Taekyung giật mình, cuối cùng cũng nhận ra ánh mắt thù địch đang nhìn mình.
“Tôi nghe nói cậu ta rất lịch sự, và nhã nhặn. Nhưng từ ngữ cậu ta thốt ra thì…”
“Dù có sốc đến đâu thì cũng không thể hành xử như thế. Thốt ra những lời như vậy với cháu trai của chủ tịch…”
“Tôi đoán là do cách nuôi dạy của gia đình cậu ta…”
Taekyung, nhận ra mình đang bị đánh giá một cách tệ hại, không thể di chuyển hay thậm chí là bỏ chạy. Hắn chỉ có thể đứng chết lặng khi sự chú ý dần chuyển sang Giyeon và Suhyeon.
