Quyết Chiến Trên Đỉnh Điên Cuồng

Chương 1




Alpha và Omega đều là những sinh vật ngu ngốc.

Cuộc đời họ đầy rẫy những vấn đề phiền phức không thể tránh khỏi. đ*ng d*c, cảm ứng, lúc nào, ở đâu, có thể hay không thể, mùi nhạt đi, mùi đậm lên, đánh dấu ai, bị ai đánh dấu… Trong mắt tôi, tất cả những thứ đó chẳng qua chỉ là một màn biểu diễn động vật cực kỳ lố bịch.

Khác với lũ động vật chìm đắm trong d*c v*ng ấy, tôi là Beta. Một Beta điềm tĩnh, có năng lực, thực tế, ngăn nắp và lãnh cảm.

Từ nhỏ, tôi đã biết có ba loại người: Alpha mạnh mẽ oai hùng, Omega hiếm có yếu ớt, và Beta tầm thường không nổi bật. Nhưng đó chỉ là những khái niệm chung chung đầy định kiến.

Tôi có một đứa em trai cùng cha khác mẹ, con riêng mà bố tôi đem về từ bên ngoài. Chúng tôi rất thân thiết. Từ nhỏ đã tắm cùng nhau, cơ thể đều gầy gò như que tre, chẳng có gì khác biệt.

Thuở bé, bọn trẻ thường chơi trò đóng vai. Ai cũng tranh nhau làm Alpha, vì trong mắt trẻ con, Alpha là vua, là dũng sĩ, tượng trưng cho sức mạnh nam tính. Cũng có người chọn làm Omega, Omega như nàng Helen được tranh giành. Tôi chọn làm Beta, bởi vì tôi thực sự chẳng thèm chơi cái trò ngu ngốc đó, tôi chỉ thích quan sát bọn chúng chơi thôi.

Đến tuổi thiếu niên, khác biệt bắt đầu lộ rõ.

Bạn bè, người thân xung quanh, kể cả đứa em trai dậy thì sớm của tôi, dường như chỉ sau một đêm đã biến thành những con thú đầy d*c v*ng. Nhạy cảm, nóng bừng, đánh hơi khắp nơi, đứng ngồi không yên, phiền não về những chuyện mà tôi không hề có. Bản năng đột ngột thức tỉnh như một mạng lưới gai góc, quấn lấy cuộc sống của họ thành một mớ bòng bong.

Tôi cứ tưởng mình cũng sẽ rơi vào vũng lầy đó, nhưng mãi vẫn chưa thấy gì.

Tôi hỏi mẹ. Từ miệng ông, tôi biết được quá trình này chính là sự phân hoá như trong sách vở đã viết. Mà tôi đã thực sự trở thành một Beta.

“Con là Beta, cứ làm những gì con cần làm thôi. Đây không phải là chuyện con phải lo lắng.” Ông nói qua loa.

Tôi chợt nhớ ra, cái đêm tôi bị sốt đó, bố còn đặc biệt vào phòng xem tôi thế nào. Thường thì ông không mấy để tâm khi con cái bị ốm vặt.

Do không nhạy cảm với pheromone và khả năng sinh sản yếu, Beta vẫn thường bị xem là một quần thể đông đúc nhưng luôn ở vị thế khó xử. Nhiều Beta để có lợi thế hơn khi tìm bạn đời hoặc để được chú ý còn giả mạo mình là Alpha hoặc Omega.

Có một cậu bạn cũng là Beta, sau khi nhận ra khuyết điểm của mình đã chán nản một thời gian dài. Cậu ta vốn say mê tranh luận, từ đó dồn hết tâm huyết vào đó. Cậu ta có thể một mình đóng vai cả một đội, đứng lên ngồi xuống, di chuyển từ vị trí này sang vị trí khác, đóng vai từ người thứ nhất đến người thứ tư, khiến chúng tôi cười lăn lộn dưới khán đài. Một ngày nọ, cậu ta đột nhiên biến mất khỏi trường. Hoá ra là bị tâm thần phân liệt nên phải nghỉ học. Tôi đến nhà thăm cậu ta. Trước mặt khách, cậu ta như không thấy, lúc thì giả làm Alpha, lúc lại là Omega, rồi hỏi tôi “Còn cậu thì sao, cậu là gì?”. Tôi đáp chào cậu, tôi là Beta. Cậu ta khẽ hừ một tiếng đầy kiêu ngạo, rồi không thèm để ý đến tôi nữa. Lúc tiễn khách, mẹ cậu ta thở dài thườn thượt với tôi.

Tôi chưa bao giờ cảm thấy Beta có điểm nào thua kém. Không bị ràng buộc bởi sinh lý, không phải luôn ở trong trạng thái săn mồi hay bị săn đuổi, như vậy chẳng phải rất tốt sao? Tôi có thể tự do làm những việc của mình.

Cứ làm những gì cần làm, vì thế tôi luôn chuyên tâm đọc sách của mình.

Khi trưởng thành, các Alpha và Omega bắt đầu công khai tìm kiếm bạn tình, toả ra mùi hương để thu hút lẫn nhau. Một số Beta kém cạnh tranh hơn hai nhóm kia thì cố gắng chen chân vào, mong kiếm được chút lợi lộc. Trong khi đó, tôi đã hoạch định xong mục tiêu cuộc đời.

Chúng tôi, những Beta, cũng có pheromone, dù rất nhạt. Đối với tôi, thứ này chẳng khác gì ruột thừa, tôi thà nó bị tiến hoá loại bỏ đi còn hơn.

Pheromone của tôi là mùi hoa thuỷ tiên lạnh lẽo.

Bố nói, pheromone của một người giống như nửa linh hồn bay ra, ngửi mùi hương là có thể nhận biết được người đó. Em trai tôi khi đ*ng d*c quanh người toát ra mùi hoa hồng thơm ngát. Theo lời mẹ, pheromone của bố mang mùi thép pha lẫn gỉ sét.

Mùi hương của tôi rất phù hợp với tôi. Đúng vậy, tôi yêu bản thân mình nhất.

Lần trải nghiệm t*nh d*c đầu tiên của tôi là với chồng mình, Hàn Đa Khôi.

Môn đăng hộ đối, hôn nhân sắp đặt.

Hiện nay, hai gia tộc họ Chu và họ Hàn là những tập đoàn lớn nhất trong nước. Con cái sinh ra từ những gia tộc như vậy, những sự kiện trọng đại trong đời không khỏi trở thành con cờ trao đổi lợi ích. Gượng ép không hạnh phúc, nhưng mối quan hệ dựa trên lợi ích lại đáng tin cậy hơn nhiều so với tình yêu vốn dễ bị ô nhiễm chỉ bởi một hạt cát nhỏ.

Lợi ích trong đó, không cần nói cũng hiểu. So với nó, tự do hôn nhân chẳng đáng là gì. Cuộc hôn nhân này không gặp phải bất kỳ phản đối từ bên nào, mọi người đều vui vẻ.

Trước khi cưới, chúng tôi gặp nhau vài lần, ấn tượng về nhau không tệ. Hàn Đa Khôi, với tư cách là người thừa kế nhà họ Hàn, có năng lực tạm được trong mắt tôi, danh tiếng bên ngoài tốt, không có tin đồn gì, hơn nữa vì theo Đạo nên hắn vẫn giữ mình trong sạch. Còn tôi chỉ có một vấn đề duy nhất: vì là Beta nên khả năng sinh sản thấp.

Tôi chẳng kỳ vọng gì về một cuộc hôn nhân viên mãn, tôi chỉ quan tâm nó có thể mang lại gì cho tôi.

Cơ thể Beta không thích hợp để l*m t*nh, đường sinh dục hẹp, tiết dịch chậm, vách trong mỏng manh và chật chội bị cái v*t t* l*n và nóng bỏng ấy đột ngột giãn ra, cảm giác đau đớn như một mảnh đất hoang đón nhận một nhát cuốc.

Điều khó chịu hơn đến từ người đàn ông đang đè lên người tôi.

Không thân thiết nhưng lại có tư cách hợp pháp, bị d*c v*ng lột bỏ lớp vỏ lịch sự bên ngoài, bùng nổ hương gỗ tuyết tùng như đê vỡ.

Tôi vặn vẹo như con cá trên thớt. Trong lúc vùng vẫy eo lại bị một đôi bàn tay to lớn nắm chặt, thế là giãy giụa không những trở nên vô ích, mà còn khiến sự khó chịu như là “chẳng thể kìm lòng”.

Hắn kẹp chân tôi vào hai bên hông, xâm nhập từ phía trước, tầm mắt tôi đối diện trực tiếp với khuôn mặt đẫm mồ hôi kia. Trên gương mặt đó, lý trí đang biến mất nhanh chóng, thay vào đó là sự đỏ ửng man rợ.

Đây là một khuôn mặt Alpha điển hình.

Tôi đã từng thấy biểu cảm tương tự trên mặt Thôi Diễm, ngang ngược và thiếu trí tuệ. Lần đó chúng tôi suýt nữa đã làm.

Tôi luôn bình đẳng khinh miệt mỗi kẻ ngốc nghếch.

Đêm tân hôn còn chưa qua, tôi đã thấy chán ngán chồng mình rồi.

Beta rất khó đ*ng d*c, cần sự dẫn dắt kiên nhẫn và bền bỉ của bạn đời. Beta khi đ*ng d*c sẽ cực kỳ đau đớn. Khác với Omega hay Alpha, Beta không cảm thấy thoải mái khi được xoa dịu bằng pheromone.

Trong đêm tân hôn, Hàn Đa Khôi lại coi tôi như một Omega mà hăng say chinh phục.

Hắn không nhận ra sự chán ghét của tôi, còn sai tôi với tay lấy thêm chút gel bôi trơn ở đầu giường.

Tôi móc một khẩu súng lục từ ngăn kéo tủ đầu giường ra, chĩa thẳng vào hắn.

Hắn sững sờ một lúc, chợt lấy tay v**t v* nòng súng bằng một cử chỉ gợi tình, ngón trỏ mơn man đầu súng: “Em muốn chơi trò k*ch th*ch à?”

Đèn bàn đầu giường toả ánh sáng dịu nhẹ, khiến đôi mắt hắn ánh lên màu nâu sẫm.

“Đây là súng thật đấy,” tôi nghiêm túc giải thích, “có thể bắn vỡ đầu anh thành bốn mảnh.”

Vẻ mặt hắn dần trở nên lạnh lùng.

“Tôi không thoải mái, anh ra ngoài đi.” Tôi ra lệnh.

Sau khoảnh khắc hoảng hốt, hắn miễn cưỡng rút lui, xuống giường. Tôi tắm rửa xong rồi nằm vật xuống ngủ. Hắn hút thuốc đến nửa đêm trên ban công ngoài phòng ngủ, thở dài thườn thượt như thể bị lừa.

Từ đó, chúng tôi trở thành một cặp vợ chồng nửa gần nửa xa.

Em trai tôi, Chu Phù, có trải nghiệm tình cảm hoàn toàn trái ngược với tôi. Bông hồng này sinh ra đã không có gai, được nuông chiều từ bé nên chẳng có chí tiến thủ gì, dưới vẻ ngoài xinh đẹp là một cái đầu rỗng tuếch. À không, nó có não đấy, não chỉ biết yêu đương ấy mà. Chuyện tình cứ nối tiếp nhau, gã đểu này đến gã đểu khác, đứa nào nó cũng yêu say đắm đến mức mê muội.

Chồng hiện tại của nó là Lục Hướng Long, bạn đại học. Khi hai đứa mới yêu nhau, cậu ta còn là một gã nghèo. Chu Phù thừa hưởng gen Omega chất lượng từ mẹ nó, từ ngoại hình đến mùi hương đều chạm đúng điểm yếu của các Alpha. Song, với địa vị gia đình như vậy, những kẻ ngưỡng mộ sẽ không dám manh động tiếp cận. Lục Hướng Long lại chẳng e ngại gì mà mạnh dạn theo đuổi, động cơ khó mà không khiến người ta nghi ngờ.

Bố đương nhiên phản đối kịch liệt mối tình này. Nhưng Chu Phù cứ như bị vong ám, liên tục trốn đi với gã đó những năm lần, gây xôn xao dư luận khắp nơi. Cuối cùng gia đình đành phải đồng ý cuộc hôn nhân này.

Gả người chưa đủ, còn phải cho việc làm, còn phải giúp đỡ thoát nghèo nữa. Sau một đám cưới, Lục Hướng Long có được cả người đẹp lẫn nhà vàng.

Sau khi kết hôn, Lục Hướng Long thăng tiến như diều gặp gió, lòng tham cũng lớn dần, ba ngày một lần lại đi ngoại tình. Lần đầu tiên bị bắt quả tang, Chu Phù làm ầm ĩ, đòi ly hôn. Lục Hướng Long rất có bản lĩnh, khóc lóc quỳ xuống sám hối; Chu Phù mềm lòng, tha thứ cho cậu ta. Đến lần thứ hai, thứ ba, Lục Hướng Long cứ thế mà làm lại y chang. Chu Phù đúng là nồi nào vung nấy, lần nào cũng mắc bẫy. Về sau còn mở hẳn một con đường tha thứ VIP, Lục Hướng Long lập tức mua gói thành viên cả năm.

Em trai Chu Phù này của tôi, tôi chưa từng thấy một người vợ nào xuất sắc đến thế. Những người vợ khác khi có một gã chồng bạc tình ở nhà, giặt q**n l*t còn biết làm mặt lạnh, còn nó thì giặt một cách hăng hái. Đôi khi tôi thực sự muốn nhấn đầu nó xuống bồn rửa, giặt một cái, phơi cho tỉnh.

Nhà họ tổ chức một bữa tiệc chiều kỉ niệm hai năm ngày cưới.

Hôm đó tôi bận việc ở công ty, khi đến nơi khách khứa đã về hết.

Ngoài trời nắng gắt như thiêu đốt, trong phòng khách lại lạnh lẽo, cả căn phòng tràn ngập sự im lặng trống rỗng.

Chu Phù để lại cho tôi lưỡi bò cắt lát nguội và rượu, nó đang ở tầng hai. Tôi bảo người hầu dẫn lên, đi qua hành lang, đến phòng đọc sách cuối cùng.

Trong phòng rèm cửa sổ được kéo xuống một nửa, Chu Phù ngồi nghiêng người tựa cằm trên chiếc ghế đơn bên rèm. Nó đang mang thai con của Lục Hướng Long, được năm tháng rồi, bụng lớn một cách kỳ lạ, thân hình trên ghế trông vụng về và mập mạp.

Tôi gọi nó một tiếng. Nó quay mặt lại, sắc mặt tái nhợt u ám, như một bông dành dành không được chăm sóc tốt, trong mắt không một chút ánh sáng, đẹp một cách chết chóc.

“Em tưởng có con rồi, mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.” Nó lẩm bẩm.

“Cậu ta đâu rồi?” Tôi hỏi.

Tôi bắt gặp Lục Hướng Long và tình nhân nhỏ của cậu ta ở sân sau. Hai gã đàn ông trần như nhộng đang quấn quýt nhau trong bể bơi ngoài trời, nước hồ xanh biếc trong vắt, nhưng lại bẩn thỉu và hôi hám.

Chu Phù biết tính tôi, ôm bụng chạy vội theo, lo lắng, ngượng ngùng gọi tôi: “Anh, anh đừng…”

Ánh mắt lướt qua tôi, từ khuôn mặt đến tứ chi Lục Hướng Long đều thoáng qua vẻ hốt hoảng. Gần đây cậu ta đắc chí, kiêu ngạo đến mức không biết trời cao đất dày. Sau khoảnh khắc bất an, cậu ta lập tức thả lỏng, nheo mắt nhìn tôi dưới ánh nắng: “Chu Tương à, giờ mới đến sao? Ăn cơm chưa?”

“Hai người lên đây cho tôi,” tôi bình thản nói. “Không thì tôi sẽ gọi người cho điện vào bể bơi đấy.”

Bọn họ lần lượt bò lên bờ, quanh hông chỉ quấn một chiếc khăn tắm, vật dưới thân c**ng c*ng bị thắt lại thành hình dạng xấu xí thô kệch.

Lục Hướng Long không cảm thấy xấu hổ về điều này, hai tay chống hông, có chút ý vị liều lĩnh: “Nói đi, có chỉ thị gì?”

“Em trai, nhìn cho kỹ này.” Tôi mỉm cười với Chu Phù: “Xem cách dạy bảo chó như thế nào.”

Nói xong, tôi chộp lấy cái ly cocktail uống cạn trên bàn tròn nhỏ dưới ô che nắng ném thẳng vào trán Lục Hướng Long.

****************

Lời tác giả*Một số thiết lập về Beta trong truyện này:Có pheromone, đa phần là mùi lạnh, rất nhạt, tác dụng rất yếu trong cả việc tìm bạn đời lẫn an ủi. Có thể cảm nhận được pheromone của người khác (chậm hơn AO), nhưng không gây ra phản ứng sinh lý và sự phụ thuộc. Nói cách khác, Beta ở đây nhận rõ được tất cả nhưng không bị ảnh hưởng và ràng buộc. Đối với những Beta muốn tạo một mối liên kết với AO, điều này chắc chắn sẽ rất bất lực, nhưng đối với một người như nhân vật chính, nó thuộc về niềm vui tinh thần (+1). Bởi vì biết rõ Alpha có h*m m**n mãnh liệt với mình, anh ta có thể thoải mái không bị  tác động, có một niềm vui như chơi đùa với chó vậy. Có tuyến thể và khoang sinh sản, nhưng dừng phát triển ở giai đoạn đầu. Có thể được k*ch th*ch trưởng thành, chỉ là quá trình rất lâu dài và gian nan, Beta cũng sẽ chịu khổ. Có thể bị đánh dấu và thụ thai, với điều kiện đối phương: 1. Đủ chất lượng. 2. Đủ mạnh mẽ. Nhưng không thể đánh dấu suốt đời, cần phải đánh dấu lặp đi lặp lại. Chỉ có thể bị động (được dẫn dắt) vào trạng thái đ*ng d*c, khi đ*ng d*c cũng không dễ dàng được an ủi bởi pheromone của đối phương như A và O. Khi mang thai, cơ thể Beta sẽ tương đối nhạy cảm hơn, cũng sẽ có những nhu cầu chưa từng có trước đó; trong giai đoạn này, Beta sẽ rơi vào trạng thái hoang mang, bất an, thậm chí là xấu hổ (đặc biệt là với tính cách của nhân vật chính). Tóm lại là thế. Tôi đã chỉnh sửa khá nhiều, chủ yếu là để tạo tình huống oái ăm dựa trên tính cách nhân vật chính, để anh ta có thể sung sướng dạy chó, bị đè thì lập tức tắt đài.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng