Mất Kiểm Soát - Dã Lê

Chương 103: Muốn kiểm chứng thử không?




 

Diệp Tẩy Nghiễn hứng thú lắng nghe Thiên Đại Lan kể xong giấc mơ kia.

Thực tế, trong quãng đời du học cô đơn nơi đất khách của anh, vốn chẳng hề có một “người yêu từ trên trời rơi xuống”. Anh chỉ lặng lẽ chịu đựng, chấp nhận nỗi cô quạnh, rồi dần dần quen sống cùng nó.

“Trong mơ anh dữ lắm ấy” Thiên Đại Lan vừa súc miệng, bọt trắng đầy miệng, vừa lèm bèm:

“Mới gặp mà anh đã vô lễ bảo em đi, còn dọa báo cảnh sát nữa, em là một cô gái xinh như hoa thế này đứng trước mặt anh, anh nỡ sao? Anh nỡ gọi cảnh sát thật à? Mau nói đi Diệp Tẩy Nghiễn.”

Diệp Tẩy Nghiễn đứng phía sau cô, đưa chiếc cốc nước đầy đến tay cô, mỉm cười:
“Anh chắc chắn sẽ không đánh giá con người qua vẻ ngoài, cho dù em có đẹp thế nào đi nữa, cũng chẳng có đặc quyền gì.”

“Anh khen em mà còn vòng vo nữa chứ” Thiên Đại Lan ngạc nhiên:

“Nhưng anh đừng lừa em, rõ ràng là có đặc quyền đấy chứ, Diệp Tẩy Nghiễn; thừa nhận đi, ngay từ đầu anh đã thích em rồi, bằng không thì trong mơ… ừm.”

Cô quay mặt đi, nhìn vào gương, vội vàng ngậm một ngụm nước to để súc miệng, không chịu nói tiếp.

Diệp Tẩy Nghiễn đứng ngay sau, cằm khẽ gác lên đầu cô, tay phải bóp nhẹ má cô, vẫn cười:
“Trong mơ anh đã làm gì em hả?”

“Không có gì hết” Thiên Đại Lan đáp:

“Ừ thì, ban đầu anh hung dữ lắm, sau đó thì bị em làm mềm lòng thôi.”

Diệp Tẩy Nghiễn cố ý truy hỏi:
“Chỉ mềm thôi sao? Không cứng lại à?”

Thiên Đại Lan đỏ mặt:
“Em đâu có mơ mấy cái đó… Bây giờ còn chưa đến kỳ sinh lý, em sẽ không bị hormone chi phối, càng không mơ mấy chuyện… ừm.”

Diệp Tẩy Nghiễn từ phía sau vòng tay ôm lấy cô, khẽ thở dài.

“Thật sự không có sao?” Anh nói:

“Sáng nay tỉnh dậy, anh nghe rõ có ai đó đang nói mớ, vừa gọi tên anh, vừa gọi…”

Thiên Đại Lan tròn mắt kinh ngạc.

Bàn tay Diệp Tẩy Nghiễn chậm rãi luồn vào trong áo ngủ của cô, nghiêng mặt, hôn nhẹ lên khuôn mặt cô.

“Em mơ thấy anh, anh rất vui. Không cần nói dối với anh đâu, Hồng Hồng. Muốn thì cứ muốn, buổi sáng nay chúng ta được nghỉ, vẫn còn rất nhiều thời gian để làm những chuyện cả hai đều thích… Em có đói lắm không?”

Thiên Đại Lan còn định nói gì đó, nhưng cả người đã bị Diệp Tẩy Nghiễn ôm bế đặt lên mặt bàn. Mặt bàn chậu rửa lạnh buốt, nhưng tay anh thì lại nóng rực, bỏng bỏng.

“Trong mơ anh nói mình đang ở giai đoạn sung sức nhất, nên chỉ thử một chút thôi” Thiên Đại Lan chớp chớp mắt:

“Thử xong mới phát hiện, đúng là dữ dội thật đấy, gần như chẳng hề có thời gian nghỉ ngơi giữa chừng.”

Lời trêu chọc nho nhỏ của cô khiến Diệp Tẩy Nghiễn bật cười, lúm đồng tiền trên má anh cũng hằn sâu xuống.

“Vậy à?” Anh hạ giọng hỏi:

“Thế có muốn kiểm chứng thử không, xem bây giờ anh với lúc sung sức nhất chênh lệch nhiều hay ít?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng