Hoạn Phi Có Hỷ: Cửu Thiên Tuế Cướp Sắc

Chương 71: Sau Bức Màn




 
Trong lòng Bàng phu nhân đã yên tâm, sao có thể không đồng ý sau đó bà vừa liên tục cảm tạ vừa tiễn Hoa Mộ Thanh ra ngoài.

Bàng Thái ngồi trên xe lăn, phất tay một cái, đám người hầu xung quanh lập tức lui ra hết.

Một lát sau, Bàng Mạn bước vào ngôi nhà tre, ngồi xuống đối diện Bàng Thái, tháo tấm mạng che mặt, lộ ra gương mặt đầy vết sẹo méo mó.

"Ca ca."

Nàng lặng lẽ nhìn Bàng Thái: "Ca ca thật sự tin tưởng Hoa Mộ Thanh sao?"

Bàng Thái vẫn giữ nét cười ôn hoà như gió xuân, cầm lại quyển sách lật xem, vừa cười nhẹ vừa nói:
"Nàng ta đến với mục đích không rõ ràng, trước mắt cứ quan sát xem sao."

Bàng Mạn khẽ cau mày: "Nhưng cũng không thể lấy thân thể ca ca ra mạo hiểm được, nếu xảy ra chuyện gì, ai sẽ báo thù thay ca ca đây?"

"Suỵt—"

Bàng Thái nhẹ nhàng giơ một ngón tay lên, liếc mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi vung tay, một vật gì đó bay ra ngoài.

"Plụm" một tiếng.

Có vật gì đó rơi xuống hồ nước.

Hắn bình thản nói: "Đã xử lý sạch sẽ rồi."



Trong bóng tối, vang lên một tiếng đáp khẽ.

Sắc mặt Bàng Mạn trở nên khó coi, giận dữ nắm chặt tay áo: "Đáng giận là võ công của muội đã mất hết..."

Bàng Thái lắc đầu, đặt sách xuống, nhìn muội muội trước mặt, mỉm cười: "Đừng vội. Có trong tay Tứ Phương Chiến, sớm muộn gì cũng sẽ trả được mối thù này."

"Nhưng... binh phù của Thiên Giáp quân... năm xưa dù muội đã gia nhập Ám Phượng, cũng chẳng tra ra được gì..."

Trên mặt Bàng Mạn hiện lên vẻ không cam lòng.

Bàng Thái vẫn điềm tĩnh như cũ: "Không vội. Tống Hoàng Hậu chưa chắc biết vị trí của binh phù, giờ chỉ cần dõi theo vị Điện hạ kia là đủ..."

Tiếng trò chuyện bí mật trong nhà tre cực kỳ khẽ khàng, theo làn nước nhân tạo khẽ lay động, dần bị cuốn trôi mất.
__

Lúc Hoa Mộ Thanh trở về Hoa phủ, trong tay đã có thêm hai chiếc hộp nhỏ.

Một chiếc hộp là lễ vật cảm tạ do Hà Hương tặng nàng, bên trong ngoài một bộ quà cảm tạ dành cho tiểu thư khuê các, còn có một thiếp mời khách quý của trà lâu được giấu kỹ dưới đáy hộp.

Chiếc còn lại là ngân phiếu do bà Lưu họ Bàng đưa, bảo nàng chuẩn bị chi phí để chữa trị cho hai đứa trẻ.

Hoa Mộ Thanh nhìn hai chiếc hộp, ý định trong lòng dần trở nên rõ ràng.

Chớp mắt đã qua hai ngày.

Mộ Dung Trần vẫn chưa xuất hiện để giúp nàng khai thông kinh mạch, tuy vậy nàng lại lĩnh hội được một vài tâm pháp nội công, cơ thể và các giác quan cũng dần trở nên linh mẫn, nhẹ nhàng hơn.

Còn ở Thấu Tương Viện, cũng âm thầm xảy ra một vài chuyện không thể nhìn thấy bằng mắt thường, mà chẳng ai hay biết.

Ngay sau đó, Hoa phủ liền nghênh đón một vị "khách quý cực kỳ cao quý".

Đó chính là nữ nhi đích truyền từ nhà mẹ đẻ của chủ mẫu Hoa phủ, tiểu thư nhà đại cữu Hoa Phong, biểu tỷ của Hoa Lương Tài và Hoa Nguyệt Vân, danh tài nổi tiếng khắp kinh thành: Trữ Tư Tuyền.

Khi hay tin Trữ Tư Tuyền đến phủ, Hoa Mộ Thanh đang bào chế thuốc giải độc cho Bàng Mạn trong sân.

Nghe vậy, nàng chỉ khẽ cười.

Ngược lại, Thanh Trúc thì tỏ ra vô cùng bất bình, giận dữ nói: "Nhị tiểu thư, người không biết đâu, mấy kẻ hạ nhân đó khi thấy biểu tiểu thư thì liền thay đổi ngay sắc mặt! Hôm nay nô tỳ cất công đến phòng bếp lấy canh tuyết nhĩ cho người, vậy mà họ còn nói biểu tiểu thư cũng cần dùng, nên thẳng tay từ chối!"



Nói đến đây, nàng lại liếc nhìn sắc mặt của Hoa Mộ Thanh, càng thêm tức giận: "Bọn họ rõ ràng không xem người ra gì! Thậm chí còn có kẻ nói người chẳng bằng một đầu ngón tay của biểu tiểu thư nữa kìa! Thật quá đáng!"

Hoa Mộ Thanh nghe nàng tức giận bất bình, lại cảm thấy buồn cười.

Nàng ngẩng đầu lên, mỉm cười nhìn Thanh Trúc: "Ồ? Họ thực sự nói vậy sao?"

Thanh Trúc thấy nàng có phản ứng, liền gật đầu liên tục: "Chứ còn gì nữa! Đúng là lũ chó xem thường người khác! Họ còn nói rằng, tuy Nhị tiểu thư người có nhan sắc khuynh thành, nhưng chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài, đâu thể so được với biểu tiểu thư vừa có tài vừa có sắc, mới xứng đôi với công tử Tư Không Lưu của Phủ Khai Quốc Hầu kia chứ!"

Hoa Mộ Thanh thầm cười.

Nếu là Hoa Mộ Thanh thật sự còn sống, e rằng chỉ vì mấy câu nói này mà đã muốn lao xuống hồ t-ự vẫ-n, hoặc trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi với vị biểu tiểu thư kia rồi cũng nên.

Thanh Trúc vốn ôm tâm tư muốn khiêu khích, nhưng đâu ngờ rằng nàng ta chẳng phải là Hoa Mộ Thanh thật sự!

Tư Không Lưu là thứ gì chứ, nàng có quan tâm sao?

Chỉ là... một khi Phủ Thượng Đô Hộ đã tự mình dâng bia ngắm đến tận cửa, lẽ nào nàng lại thật sự khách khí mà ném mất cây cung?

Tất nhiên phải giương cung thành một vòng tròn căng tràn, bắ-n trúng hồng tâm, thì mới không phụ lòng “cố gắng” của bọn họ, phải vậy không?

Thế là nàng liền làm ra vẻ trăn trở khổ não, buồn bã nói: "Vậy mà họ lại nói như thế... Biểu tiểu thư hôm nay tới phủ là đến chơi, hay định ở lại ít ngày?"

Thanh Trúc lập tức bước lên, chen ngang Phúc Tử vẫn đang im lặng nãy giờ, cười cười nói nhỏ:
"Ở lại vài ngày đó ạ! Thế nên đám hạ nhân mới đua nhau đi nịnh nọt. Tiểu thư, người mới là đích trưởng nữ danh chính ngôn thuận của lão gia, người phải thể hiện khí thế của mình, đến gặp biểu tiểu thư nói cho ra lẽ đi! Đừng để mấy tên mắt chó xem thường người tưởng rằng người dễ bị bắt nạt!"



Hoa Tưởng Dung là đứa con mang thai trước khi Trữ Thu Liên xuất giá, cho nên xét về thân phận, đúng là Hoa Mộ Thanh càng có phần cao quý hơn.

Lời khiêu khích trắng trợn đến mức này, chẳng khác nào coi Hoa Mộ Thanh là một đứa ngu ngốc.

Hoa Mộ Thanh không nhịn được bật cười, Trữ Thu Liên người có đồ đầu óc rỗng tuếch kia, lại còn tặng nàng một kẻ ngu ngốc như vậy.

Nhưng nghĩ lại cũng thấy tiện lợi, dễ thao túng.

Nàng mím môi, khẽ gật đầu: "Ừm... Vậy thì đi thôi."

Thanh Trúc mừng rỡ, không ngờ có thể dễ dàng chọc giận Hoa Mộ Thanh đến vậy. Trong lòng còn âm thầm khinh bỉ, không phải bề ngoài tỏ ra thanh cao thoát tục sao? Hừ.

"Nô tỳ sẽ dẫn đường cho tiểu thư, nô tỳ biết biểu tiểu thư đang ở đâu!"

Hoa Mộ Thanh đứng dậy, nhìn dáng vẻ đắc ý của Thanh Trúc, ánh mắt dần lạnh lẽo.

Phúc Tử bên cạnh bước tới, nhẹ nhàng đỡ lấy tay nàng, khẽ liếc nàng một cái đầy lo lắng, thấp giọng nói: "Tiểu thư… e rằng người này đến chẳng có ý tốt."

Những ngày gần đây, Hoa Mộ Thanh không phải không nhận ra sự bất thường ở Phúc Tử.

Nhưng vì biết nàng ta không có hai lòng, nên vẫn để nàng ta ở lại bên cạnh.

Nàng khẽ cười: "Không sao, tránh không được thì cứ đối mặt. Cho dù người đó là ai đi chăng nữa thì binh đến thì tướng chặn, nước tràn thì đất ngăn."

Phúc Tử nhìn nụ cười rạng rỡ như hoa của Hoa Mộ Thanh, nhưng trong đôi mắt kia lại lạnh lẽo như dòng suối đầu nguồn.

Không biết nàng ta đang nghĩ gì, ánh mắt khẽ d-ao động, nhưng sau đó lại nhanh chóng cúi đầu, nghiến chặt răng.

Hoa Mộ Thanh liếc nàng nhàn nhạt, khóe môi khẽ cong lên.
__

Tại Vân Phương Viện trong Hoa phủ, Trữ Thu Liên đang nắm tay một thiếu nữ tuổi xuân thì, khuôn mặt tràn đầy vẻ hiền từ, thân thiết trò chuyện.

Ngay cả Hoa Nguyệt Vân, người vốn nổi tiếng kén chọn và kiêu kỳ lúc này cũng không giấu nổi ánh mắt ngưỡng mộ khi nhìn thiếu nữ kia, chỉ là gương mặt vẫn còn sưng vù, nhìn thế nào cũng thấy khó coi.

Thiếu nữ đó là ai?

Chính là biểu tiểu thư Trữ Tư Tuyền, người nổi tiếng khắp kinh thành với tài sắc vẹn toàn, cũng là người đã "cư-ớp" đi người trong lòng của Hoa Mộ Thanh.



Khi Hoa Mộ Thanh bước tới cổng Vân Phương Viện, liền thấy một thiếu nữ mặc váy xếp tầng bằng gấm đào thêu hoa tinh xảo, dáng người nhẹ nhàng, cử chỉ đoan trang.

Chỉ thoáng nhìn liền biết là tiểu thư xuất thân danh môn, từ lời nói đến nụ cười đều toát lên vẻ nền nã, quý tộc.

Về nhan sắc… dĩ nhiên không thể so với Hoa Mộ Thanh.

Tuy vậy cũng được xem là dung mạo thanh tú, nét đẹp dịu dàng đáng mến.

Hoa Mộ Thanh khẽ mỉm cười, rồi bước vào trong.

Người đầu tiên phát hiện ra nàng là Hoa Nguyệt Vân, thoáng tỏ ra bất ngờ, nhưng lập tức bĩu môi.

Dù vậy cũng không dám hành động mạnh, sợ kéo căng vết thương trên mặt.

Nàng ta làm bộ ngạc nhiên nói lớn: "Ơ kìa, chẳng phải Nhị tỷ sao? Chẳng lẽ là cố ý tới tìm biểu tỷ à?" 

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng