Hoạn Phi Có Hỷ: Cửu Thiên Tuế Cướp Sắc

Chương 114: Vô Lý Gây Sự




 
Nhìn thấy hắn đầy vẻ giận dữ, hơi men lờ mờ cùng dáng vẻ uể oải, rũ rượi, Hoa Mộ Thanh chẳng buồn để ý, xoay người định bước xuống lầu.

Nào ngờ Tần Thiệu Lâm hất văng tên gia nhân định ngăn cản mình, bước nhanh vài bước đã lao đến, túm chặt lấy cánh tay Hoa Mộ Thanh.

Hắn giận đến mức không kiềm chế nổi, gào lên: “Ngươi còn chạy cái gì? Sao hả, hại ta mất mặt trước bao người, giờ lại định lén lút bỏ trốn? Ta nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi đừng hòng rời khỏi đây!”

Hoa Mộ Thanh hơi nhíu mày, cố gắng rút tay về nhưng không thoát được. Nàng liếc sang người nam nhân đang say lướt khướt kia, ánh mắt lướt qua căn phòng mà Tần Thiệu Lâm vừa bước ra, đáy mắt thoáng qua một tia lạnh lẽo.

Bề ngoài, nàng tỏ ra hoảng hốt, tránh né hỏi: “Ngài là ai? Mau buông ta ra!”

Thực tế, đúng là nàng và Tần Thiệu Lâm chưa từng gặp mặt.



Xuân Hà bước lên, bấm nhẹ vào huyệt cánh tay Tần Thiệu Lâm, khiến hắn lập tức tê rần và buộc phải buông tay. Hắn vừa định nổi giận, lại nghe Xuân Hà nhẹ nhàng cười nói: “Vị công tử này, tiểu thư nhà ta với ngài vốn chẳng quen biết, ngài la lối như vậy, chẳng phải quá thất lễ rồi sao?”

Tần Thiệu Lâm tức điên, trừng mắt mắng Xuân Hà: “Con tiện tỳ từ đâu tới mà dám nói chuyện với ta kiểu đó! Tránh ra! Hoa Mộ Thanh, ngươi đừng có trốn! Ngươi xúi mẫu thân ta trách phạt ta, khiến ta mất hết mặt mũi! Hôm nay ngươi mà không giải thích rõ ràn thì đừng có trách ta vô tình!”

Mộ Dung Trần sớm đã để ý đến sự việc, khẽ nhướng mày liếc mắt nhìn vào gian phòng phía sau lưng Tần Thiệu Lâm.

Hoa Mộ Thanh ở đầu cầu thang lại như bị dọa sợ, co người lùi lại, dáng vẻ bất đắc dĩ mà hỏi: “Chẳng lẽ là Tần thị lang của phủ Hồ Quốc công?”

Tần Thiệu Lâm hiện đang giữ chức Hoàng Môn Thị Lang.

Sắc mặt Tần Thiệu Lâm trầm xuống: “Quả nhiên ngươi nhận ra ta! Còn dám giả vờ! Mau nói rõ, sao lại bôi nhọ thanh danh của ta!”

Lúc này, người trong lầu cũng bắt đầu tụ tập lại xem náo nhiệt, số người mỗi lúc một nhiều. Có người nhận ra Tần Thiệu Lâm, đường đường là nam nhân lại đi ức hi-ếp một cô nương dung mạo xinh đẹp, thì ánh mắt đều lộ vẻ bất bình và khinh bỉ.

Hoa Mộ Thanh lại càng tỏ ra yếu ớt, nhu mì, mím môi lắc đầu: “Ta không hiểu Tần đại nhân đang nói đến chuyện gì.”

“Ngươi còn dám nói không biết?!”

Tần Thiệu Lâm giận tím mặt, chỉ tay vào Hoa Mộ Thanh mà quát lớn: “Rõ ràng là ngươi đã xúi giục mẫu thân ta đến…”

Hắn đột ngột ngừng lại.

Dù sao chuyện đó, đúng là không tiện nói ra giữa nơi công cộng…

Dù chuyện đã gây náo loạn khắp kinh thành, ai ai cũng đồn rằng hắn nuôi một nhân tình không đứng đắn bên ngoài, lại còn khiến bản thân dính bẩn vì ả ta.



Giờ đây, đi đến đâu hắn cũng trở thành trò cười cho thiên hạ.

Tâm trạng bất mãn, lại uống thêm mấy chén rư-ợu, vừa trò chuyện với người kia được vài câu thì lại tình cờ chạm mặt kẻ đầu sỏ gây ra mọi chuyện là Hoa Mộ Thanh. Tất nhiên, hắn không thể bỏ qua cơ hội trút giận này rồi.

Xưa nay hắn vốn quen thói cậy thế hi-ếp người, mà hôm nay lại chiếm thế thượng phong, nghĩ mình sẽ áp đảo được.

Nào ngờ, giờ đây lại bị bao người chỉ trỏ bàn tán, chẳng hiểu vì sao, lại không thể nói nên lời.

Hắn trừng mắt nhìn Hoa Mộ Thanh, rồi bất ngờ sải bước tới, đưa tay lần nữa định túm lấy nàng:
“Ngươi đừng có giả vờ vô tội nữa, đi! Ngươi phải theo ta về, đến trước mặt mẫu thân ta mà giải thích rõ ràng, rốt cuộc ngươi là…”

Chưa kịp nói hết câu, bên cạnh bất ngờ có một cánh tay vươn ra chặn lại.

Khóe môi Hoa Mộ Thanh thoáng hiện ý cười giễu cợt, nàng quay mặt sang, nhìn về phía Tư Không Lưu, người chẳng rõ đã xuất hiện từ lúc nào.

Cái màn “gây chuyện thị phi rồi làm anh hùng cứu mỹ nhân” này đúng là giúp hắn vớ được một dịp vớt vát thể diện.

Tư Không Lưu ôn hòa nhã nhặn, mỉm cười nhẹ nhàng: “Tần huynh, làm khó một tiểu thư yếu đuối, chẳng phải là việc mà bậc trượng phu nên làm.”

Dáng vẻ phong nhã tiêu sái, dù là đang trách mắng, giọng điệu của hắn vẫn nhẹ nhàng như gió xuân khiến người khác không thể sinh giận.

Lập tức, không ít tiểu thư khuê các đang có mặt trong trà lâu đều đỏ bừng mặt.

Tần Thiệu Lâm có phần xấu hổ, nhưng cơn giận vẫn chưa nguôi: “Chính ả tiện nhân Hoa Mộ Thanh này khiến ta mất mặt khắp kinh thành. Nếu không phải Tiểu Hầu Gia vừa rồi nói với ta là nàng ta…”

Lời còn chưa dứt, đã bị Tư Không Lưu cười lớn ngắt lời: “Tần đại nhân, lời ta vừa nói với huynh xem ra huynh chẳng hề để vào tai. Thân là nam tử, sao lại vì chút thất bại mà sa sút đến mức này? Bộ dạng thế này, để Quốc công gia và Quốc công phu nhân biết được, chẳng phải sẽ đau lòng lắm sao?”



Những lời này, ban nãy Tư Không Lưu chưa từng nói.

Vừa rồi hắn còn ngồi uống rư-ợu trong tửu lâu cùng nhạc phụ, chẳng qua là muốn tránh mặt người khác, tự mình trút bầu tâm sự. Nào ngờ lại gặp Tư Không Lưu, hai người liền ngồi lại trò chuyện một lát.

Từ lời kể của Tư Không Lưu, hắn mới biết thì ra chuyện nhân tình của hắn bị phanh phui, chính là do Nhị Hoa tiểu thư gia – Hoa Mộ Thanh!

Mà trùng hợp thay, nàng lại đang ở ngay ngoài cửa!

Hắn không phải kẻ ngốc. Dù hơi chếnh choáng men say, nhưng cũng hiểu được rằng hành động mất khống chế này, nếu để phụ mẫu hắn biết, e rằng lại tránh không nổi một trận đòn vì thế sắc mặt hắn dịu lại ngay.

Nhưng trong lòng vẫn bực bội, liền trừng mắt lườm Hoa Mộ Thanh: “Tất cả là tại ả nữ nhân này! Lo chuyện bao đồng!”

Hoa Mộ Thanh còn chưa kịp đáp lời...

Bên cạnh, có một công tử không nhịn được mà lớn tiếng nói: “Tần đại nhân chẳng phải đã quá đáng lắm rồi sao? Chuyện do chính ngài gây ra, lại còn đổ lỗi cho một cô nương vô tội! Thật là đáng xấu hổ, nực cười hết mức!”

Người này cũng là con cháu nhà quan, có nghe phong thanh ít nhiều về chuyện xấu của Tần Thiệu Lâm.

Nghe nói Hoa Mộ Thanh từng được mời đến phủ Quốc công để xem bệnh cho đại thiếu phu nhân, không hiểu bằng cách nào lại vạch trần được chuyện Tần Thiệu Lâm nuôi nhân tình không sạch sẽ bên ngoài.

Thế nên việc bê bối của Tần Thiệu Lâm mới bị lộ ra.

Giờ nhìn thấy Hoa Mộ Thanh vốn có ý tốt, lại bị Tần Thiệu Lâm trút giận vô lý, hắn càng thấy con người này thật khó hiểu và không thể chấp nhận được.



Huống chi Hoa Mộ Thanh nhan sắc kiều diễm như tiên nữ, vậy mà lại bị kẻ thô lỗ như Tần Thiệu Lâm ép đến suýt rơi nước mắt, khiến người ta không khỏi động lòng trắc ẩn, liền lên tiếng bênh vực nàng.

Hắn vừa cất tiếng, liền có nhiều người cũng hùa theo: “Đúng vậy! Một đấng nam nhi lại đi bắ-t nạ-t nữ tử yếu đuối! Thật vô sỉ!”

“Tần đại nhân, ngài còn biết giữ thể diện cho mình không đấy?”

“Lấy một cô nương để trút giận, ngài còn là đáng mặt nam nhân nữa không?”

Trong chốc lát, trà lâu vốn là nơi thanh nhã yên tĩnh lại ồn ào huyên náo như chốn kịch trường.

Tần Thiệu Lâm mặt đỏ bừng bừng.

Trước đây, những lời đàm tiếu chỉ là lén lút sau lưng, đâu như hôm nay lại bị người ta cười nhạo ngay trước mặt!

Tức giận trừng mắt nhìn khắp một vòng, hắn không nói nên lời, chỉ hung hăng liếc Hoa Mộ Thanh một cái, rồi đẩy Tư Không Lưu sang bên, tức tối lao ra ngoài!

Đám đông lại nhao nhao cười nhạo, chế giễu thêm một trận.

Tư Không Lưu quay người, nhìn Hoa Mộ Thanh đang cúi mắt đứng yên tại chỗ, chiếc váy dài mười hai mảnh dệt kim tuyến trên người nàng khiến ánh mắt nàng rực rỡ như đóa mẫu đơn nở rộ, lộng lẫy và mong manh.

Ánh mắt hắn thoáng hiện chút khác lạ, nhưng rất nhanh lại mỉm cười bước tới, dịu dàng hỏi: “Mộ Thanh, muội không sao chứ?”

Hoa Mộ Thanh lập tức lùi lại một bước, như thể giữ khoảng cách tránh nghi ngờ, cung kính đáp: “Đa tạ Tiểu Hầu Gia ra tay tương trợ. Mộ Thanh thất lễ rồi, xin cáo từ.”

Nói xong, nàng thật sự xoay người bỏ đi.

Trong lầu, không ít người nhận ra nàng chính là vị “Nhị Hoa tiểu thư gia ngốc nghếch” từng dính vào tin đồn mập mờ với vị Tiểu Hầu Gia khai quốc.



Nhưng giờ đây, với dung nhan khuynh quốc khuynh thành như thế này, cho dù có là ngốc nghếch đi nữa thì có sao?

Đem về làm bình hoa đặt trong nhà, mỗi ngày ngắm một chút cũng là phúc phận thần tiên rồi!

Suy cho cùng — mỹ nhân, ai mà chẳng yêu? 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng