Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 814: Trò Chơi Tiền Tệ (23) - "Cậu ba cậu đã đưa ra lựa chọn sai lầm nhất cuộc đời này."




Ván đầu tiên bắt đầu.

Cậu ba đánh rất qua loa, đã thua mười chip. Anh ta có hơi không vui.

Vốn dĩ không chuẩn bị tiếp tục, nhưng nhìn Hòa Ngọc "đam mê" bài bạc như thế, anh ta chuẩn bị chơi cùng thêm một ván.

Ván thứ hai bắt đầu.

Bài lần này của cậu ba rất tốt, đã thắng hai mươi chip.

Chip gần như giống hệt với đồng Liên Bang bị anh ta gom lấy chất chồng ở bên cạnh. Khóe miệng không nhịn được hơi nhếch lên, tâm trạng không tệ, không nói được lời đến đây được rồi.

Ván thứ ba bắt đầu.

Bài của cậu ba lần này không tốt lắm, khóe miệng của anh ta lập tức ỉu xìu.

Nhưng mà Hòa Ngọc chơi càng không tốt, cậu ba đã thắng mười chip, khóe miệng của anh ta lại nhếch lên.

Ván thứ tư bắt đầu.

Bài của cậu ba vô cùng tốt, anh ta không kìm chế được trở nên hưng phấn. Bài của Hòa Ngọc cũng không tệ, bọn họ trực tiếp chất chồng chip đến một trăm cái.

Hòa Ngọc chiến thắng sít sao, khuôn mặt của cậu ba lập tức xụ xuống.

"Chơi lại!" Cậu ba nóng lòng vứt lá bài tây xuống.

Ván thứ năm bắt đầu.

Bài của cậu ba vô cùng tốt nên đã cược toàn bộ chip.

Thế mà, bài của Hòa Ngọc còn tốt hơn, chiến thắng sít sao cậu ba.

Hốc mắt cậu ba đỏ hừng hực, đôi mắt nhìn chằm chằm chip trên bàn: "Chơi lại!"

Hòa Ngọc bất đắc dĩ: "Cậu ba, anh hết chip rồi, chip tôi cho anh mượn cứ coi thôi đi. Nhưng mà nếu tiếp tục chơi mà không có chip thì không vui lắm đâu."

Cậu ngừng một chút, yếu ớt nói: "Hay là vẫn là đi ngủ nhỉ?"

Đi ngủ?

Tiền đã thua rồi, có thể ngủ?!

Cậu ba không chịu, đập bộp lên giường, cất cao giọng nói: "Không phải chỉ là tiền thôi sao, tôi chuyển cho cậu."

Bình luận: "Cậu ba cậu đã đưa ra lựa chọn sai lầm nhất cuộc đời này."

Bình luận: "Chậc chậc, không chọn ngủ, cậu lỗ to rồi!"

Cậu ba nói xong, trong phút chốc Hòa Ngọc bỗng thay đổi hoàn toàn. Cậu đứng dậy, nở nụ cười vô cùng rực rỡ: "Cậu ba, trên giường có gì đâu mà vui? Chúng ta qua bàn đi."

Cậu ba vừa mới bị khơi dậy cơn nghiện cờ bạc, hiển nhiên đi theo Hòa Ngọc.

Hai người ngồi xuống hai bên bàn, lúc này có cảm giác vào guồng hơn. Hòa Ngọc lấy ra một chồng chip, cười ôn hòa: "Cậu ba, anh muốn đổi bao nhiêu chip? Có loại một đồng, có loại một trăm đồng, cũng có loại chục nghìn đồng."

Cậu ba: "..." Thì ra chip không chỉ có một đồng sao?

Cậu ba có tiền, mua thẳng trăm nghìn chip, năm cái mười nghìn, bốn trăm cái một trăm, còn có mười nghìn cái một đồng, chất thành chồng cao bên cạnh anh ta.

Chip bên cạnh Hòa Ngọc cũng chất chồng cao như thế.

Cậu mặc đồ ngủ, dây cột lỏng lẻo, xương quai xanh lộ ra, cảnh tượng lúc ẩn lúc hiện, nhưng cậu ba không có tâm trạng chú ý đến cảnh tượng này, ánh mắt của anh ta dán trên bàn tay lật lá bài của Hòa Ngọc, ngón tay khớp xương rõ ràng, mảnh khảnh thon dài, từng lá bài giống như có sức hấp dẫn vậy.

Hòa Ngọc mỉm cười, giọng nói trầm thấp khàn đặc, tràn đầy sự mê hoặc: "Chơi thôi, cậu ba đáng yêu của tôi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng