Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 691: Giống Loài Suy Tàn (76)




Đám đồ chơi của Hắc doanh đều rất hoang mang, hàng loạt câu hỏi của Hòa Ngọc khiến họ có chút bối rối, họ đã tìm hiểu đến đâu rồi, có biết nguyên nhân suy tàn không, bọn họ nắm chắc được cái gì rồi?

Có thể hiểu từng chữ, nhưng tại sao khi ghép lại thành câu lại khó hiểu như vậy?

Những vấn đề này, bọn họ không biết đâu.

Ánh mắt của Hòa Ngọc không dừng lại ở những món đồ chơi đang ngơ ngác này, vừa bắt đầu cậu đã nhìn chăm chú vào cây thông nghìn năm, nếu có người biết về chuyện trước kia thì chắc chắn đó là cây thông nghìn năm sống lâu nhất.

Ông ấy sống lâu nhất, ông ấy có địa vị cao ở Hắc doanh, nếu như đến cả ông ấy còn không biết thì phần lớn đám đồ chơi ở Hắc doanh không biết gì.

Hòa Ngọc chọn ông ấy vì muốn có bước đột phá.

Cây thông nghìn năm sửng sốt, lắc đầu nguầy nguậy: "Hòa Ngọc đại nhân, Hắc doanh không có Vương, cũng không có chỉ huy, mấy năm nay đều sinh sống ở khe hở giữa Hồng - Lục doanh, bảo vệ tính mạng còn không kịp thì làm gì có thời gian nghiên cứu chứ."

Ông ấy cười khổ: "Hơn nữa, bây giờ chúng ta như thế này, làm sao nghiên cứu được đây."

Mắt đậu đen của Hòa Ngọc chăm chú nhìn ông ấy, không nói lời nào, có chút ẩn ý.

Cây thông nghìn năm quay đầu nhìn cậu, thân cây khẽ lay động, giọng nói già nua nghiêm túc: "Hắc doanh không có bí mật gì cả, thậm chí trật tự tại sao lại sụp đổ, tôi thật sự không biết gì hết, Hắc doanh chưa từng ghi chép vấn đề giống như vậy. Ngài hỏi chúng tôi nắm được cái gì, là hỏi về phương diện nào vậy."

Hòa Ngọc nhìn chằm chằm ông ấy, cây thông nghìn năm tuổi này rất thấp, chỉ cao đến ngực người bình thường, cho dù sống rất nhiều năm, nhưng vẫn có cảm giác suy dinh dưỡng và tiều tụy.

Nhưng lá thông của ông ấy xanh mướt, tràn đầy sức sống, bởi vì sinh trưởng lâu năm dưới đất, tầng hầm giới hạn chiều cao khiến thân phình to theo chiều ngang, thân cây căng phồng, tràn đầy sinh lực, còn có thể sống được một thời gian dài nữa.

Hòa Ngọc quay đầu lại, cực kì chăm chú nhìn vào con mắt của ông ấy, bình tĩnh nói: "Mấy người còn giữ cờ và đồ để chế tạo cờ của Hắc doanh không?"

Cây thông nghìn năm cả kinh, một lúc sau lắc đầu nói: "Không có, bị mất rồi."

Hòa Ngọc nghe thấy vậy, cười và không nói gì.

Cây thông nghìn năm nở nụ cười cay đắng: "Hòa Ngọc đại nhân, Hắc doanh thật sự còn tệ hơn so với trong tưởng tượng của ngài, nếu như ngài tò mò về chuyện trước kia của Hắc doanh, tôi có thể nói cho ngài biết."

Hòa Ngọc gật đầu: "Mời nói."

Cục Bột Trắng rất đáng yêu, đeo thêm một cặp kính lại càng thêm đáng yêu hơn, nhưng biểu cảm của cậu rất nghiêm túc, đôi mắt đậu đen chăm chú, dáng vẻ nghiêm túc này giống đang cố duy trì hình tượng của chính mình.

Nhưng đáng tiếc...

Bình luận:

"Ngọc Ngọc đáng yêu quá đi."

"Nhìn là muốn ôm gối ôm Bánh trôi Hòa Ngọc cho đỡ thèm. Hu hu hu, tôi muốn mua bản sao, nghe nói cảm giác giống hệt nhau, nhưng mà sao từ đầu đến cuối tôi đều cảm thấy ôm Hòa Ngọc là thích nhất."

"Tôi cũng nghĩ vậy."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng