Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 569: Toàn Dân Yêu Đương (122)




Bạn còn 5 lượt đọc trên websiteTìm hiểu thêm

Hòa Ngọc cất kỹ quyển sổ.

Không sao cả, người khác không để trong lòng, cậu để là được.

Nếu thật sự có thể ra ngoài, cậu cầm theo quyển sổ, ở từng tinh cầu một của Liên Bang Vũ Trụ, lần lượt tìm những cao thủ này để thu nợ. Bọn họ trả không nổi cũng không sao, không phải còn có dòng họ bọn họ ở đó sao?

Nhiều đồng Liên Bang thế này, xài thế nào cũng không hết nhỉ?

Nghĩ tới cảnh tượng này, Hòa Ngọc chậc chậc hai tiếng.

Cho nên, người thiếu tiền cậu nhiều nhất tuyệt đối không thể chết được.

Ngày hôm sau.

Kiểm tra tình yêu kết thúc, ngoại trừ Hòa Ngọc và Tiểu Lục, những người khác lại một lần nữa tiến hành lập đội.

Sau khi lập đội thành công, mọi người ra ngoài tìm kiếm vật liệu rèn đúc và trở về…

"Bên ngoài thật sự là rừng rậm nguyên thủy, vật liệu rèn càng ngày càng khó tìm, căn bản là đào không ra."

"Con mẹ nó, hôm nay chúng tôi còn bị thực vật tấn công, thiếu chút nữa là không phòng bị mà mắc mưu rồi."

"Cũng may là có đồ ăn, chúng ta tìm được một ít quả dại và thú hoang, lát nữa Hòa Ngọc tỉnh dậy rồi nướng thịt ăn."

Đoàn Vu Thần chẳng có tâm tư nghe bọn họ lải nhải, chỉ lo đi tìm vật liệu rèn của mình, rồi có chút thất vọng nói: "Chỉ có những thứ này thôi sao? Chẳng có cái nào tốt cả, như vậy sao mà rèn được?"

Cách Đới châm biếm: "Có thể tìm được mấy thứ này đã không tồi rồi, chắp vá mà dùng thôi. Hòa Ngọc rèn đồ cũng không phiền phức như cậu đâu."

Đoàn Vu Thần hừ lạnh: "Anh ngon thì để Hòa Ngọc rèn cho anh đi xem nào."

Xem thử có ai có thể “nhờ vả” được Hòa Ngọc.

Hòa Ngọc nhảy xuống khỏi dây leo, Tiểu Lục nhắm mắt đi theo, có điều, trông cậu ta có hơi thất vọng, lá cây đều ỉu xìu rũ xuống.

Buổi sáng cậu ấy tặng hoa nhỏ cho Hòa Ngọc, Hòa Ngọc lại lần nữa từ chối, còn không ôm lấy một cái, lại càng không chịu hôn.

Tiểu Lục nhịn không được mà suy ngẫm...

Hay là cậu ấy sẽ diệt hơn phân nửa sinh vật trong hành tinh này, rồi lại chém nát hơn một nửa Cây Sinh Mệnh, nếu vậy cậu chắc sẽ hôn hôn cậu ấy chứ?

Hình như thật sự có thể làm như thế?

Nghĩ tới đây, Tiểu Lục lại trầm tư.

Hòa Ngọc đi tới chỗ của Đoàn Vu Thần, giọng nói lười biếng khàn khàn: "Hôm nay tôi tự mình rèn."

Mọi người: "!!"

Đám người Vạn Nhân Trảm, Quỳnh, Seattle hầu như đều nhanh chóng chạy lại và đưa vũ khí của mình ra, vẻ mặt hưng phấn: "Dùng của tôi mà rèn này!!"

Tốt nhất là lại rèn ra một vũ khí có năng lực chiến đấu như Dao Khuyết Nguyệt ấy.

Hòa Ngọc bình tĩnh lắc đầu, cậu đẩy cái kính không gọng lên, ánh mắt bình thản không chút gợn sóng.

"Không, tôi tự rèn cho bản thân."

Cậu nên có một món vũ khí có tính công kích của riêng mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng