Cách Đới nghiến răng nghiến lợi, trong lòng mắng mỏ quy tắc một lượt, vẻ mặt vẫn khó coi như thế.
Eugene có vẻ không hề thoải mái như Cách Đới nghĩ. Trong lúc gã đang loay hoay không biết nên trả lời như thế nào, cơ thể không thể kiểm soát được theo bản năng mở miệng: "Trấn Tinh."
Trấn Tinh: "?"
Cách Đới: "?"
Eugene: "..."
Cách Đới không thể tin được: "Người mà anh nhất định phải giết vậy mà không phải tôi á?!"
Nếu để Cách Đới trả lời câu hỏi này, 100% đó sẽ là Eugene, nhưng câu trả lời của Eugene hóa ra lại là Trấn Tinh.
Cách Đới không vui lắm, trái lại còn tức tối vì bị đối thủ coi thường.
Trấn Tinh nhìn Eugene, khẽ nói: "Thì ra, ông nhất định phải giết tôi..."
Người nhất định phải giết nghĩa là phải dè chừng.
Sau khi Eugene tham gia cuộc thi này luôn nhìn chằm chặp vào Trấn Tinh, câu cửa miệng thường xuyên cũng là: "Tôi không chấp nhận, dựa vào đâu Trấn Tinh..."
Nhưng bọn họ cũng đã hợp tác vài lần. Nếu như không có cửa ải này, e rằng sẽ chẳng ai biết được người mà Eugene muốn giết nhất là Trấn Tinh chứ không phải Cách Đới.
Bây giờ, Trấn Tinh đã biết rồi.
Gã nhất định sẽ đề phòng Eugene, không thể để tên này làm gì được, thậm chí có thể là ra tay trước.
Eugene: "..."
Gã chẳng muốn nói gì nữa, chỉ muốn khóc thôi.
Mẹ kiếp, đây rốt cuộc là thế giới gì vậy?!
Mặc dù người phải nói "lời nói thật" là Eugene, nhưng những người khác không khỏi cảm thấy lạnh sống lưng. Quy tắc của thế giới này thật sự rất tra tấn con người ta. Một câu hỏi thôi đã có thể làm tăng hận thù giữa Trấn Tinh và Eugene.
Từ giờ trở đi, Trấn Tinh sẽ không tin Eugene nữa, mà Eugene cũng sẽ cẩn thận hơn về sự trả thù của Trấn Tinh.
Còn những câu hỏi khác, có ai muốn nói ra bí mật lớn nhất của mình cơ chứ? Ai muốn để lộ con át chủ bài của mình đâu?
Thử thách nói thật này sẽ trực tiếp đẩy mọi người lên nơi đầu sóng ngọn gió.
Seattle nghiến răng: "Hòa Ngọc! Tất cả là chuyện tốt của anh mà ra!"
Nếu người bên cạnh là người có thể hơi tin tưởng được, thì nhất định sẽ không chọn tấm thẻ đen, sẽ thương lượng với nhau để chọn tấm thẻ đỏ. Nhưng hiện tại người đó lại là kẻ thù!
Làm sao Seattle có thể thương lượng với Quỳnh được chứ?
Không cần nghĩ, cho dù bây giờ có thương lượng được đi nữa, thì sau đó chắc chắn sẽ đổi ý.
Thương lượng là trong một cặp đôi, "người được chọn" đầu tiên phải lừa gạt "người được chọn" thứ hai.
Đều là hồ ly ngàn năm cả, có liêu trai nào mà không diễn được.
Nếu Seattle tha cho Quỳnh, cô ta có thể cam đoan rằng Quỳnh chắc chắn sẽ không tha cho cô ta.
Nếu như là Quỳnh chọn cho cô ta trước, tha cho cô ta đi chăng nữa, thì đến lượt cô ta chọn tấm thẻ cho Quỳnh, cô ta cũng không bỏ qua cho Quỳnh đâu.
Đây chính là nơi để tranh đấu và toan tính của Show sống còn đỉnh lưu.
Các cặp đôi là kẻ thù của nhau. Dựa theo quy tắc của ải thử thách này, bọn họ không thể nào dễ chịu được!
Mà tất cả chuyện này đều do Hòa Ngọc gây ra!
Nếu không phải do cậu, thì "người yêu" có thể là người có thể tin được.
Đôi mắt của Seattle rực lửa.
Hòa Ngọc chẳng hề thấy tội lỗi, cậu vuốt tay, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Tôi cũng đâu biết sẽ thành thế này. Kim đồng hồ sắp dừng rồi, ai cũng phải bị thử thách một lần thôi."
Kim đồng hồ chỉ về phía Cách Đới.
Cách Đới: "..."
