Hắn Tuyệt Đối Là Bug! (Vô Hạn Lưu)

Chương 456: Toàn Dân Yêu Đương (9)




Vạn Nhân Trảm sợ ngây người nhưng ngay lúc Hòa Ngọc lựa chọn "giết nhau", gió mây bắt đầu thay đổi, bầu trời vốn đã u ám lại càng trở nên u ám hơn, một đám mây đen lập tức bay đến... trên đầu của Vạn Nhân Trảm. Dưới chân của gã, bùn đất bắt đầu sôi sùng sục.

Hòa Ngọc nhìn đám mây kia một lúc, lại nhìn mặt đất một lúc, vẻ mặt cậu vô tội: "Xin lỗi nhé, chỉ là tôi muốn xem thử tai họa của phó bản này rốt cuộc là cái gì? Rốt cuộc có thể chống cự được hay không thôi... Anh đã tìm tới rồi, vậy cũng chỉ có thể dùng anh để thử một chút." 

Cậu chớp chớp hai mắt: "Tôi không có ác ý với anh đâu."

[Bình luận: "?"]

[Bình luận: ….. Tiểu Ngọc Ngọc có thể có ác ý gì chứ? Cậu ấy chỉ đơn thuần là tò mò mà thôi!"]

[Bình luận: "Thật sự không ngờ tới! Vạn Nhân Trảm vốn đang đắc ý... chậc chậc."]

Vạn Nhân Trảm: "..." Gã chửi ầm lên: "Hòa Ngọc! Tao đệt ông nội mày!!"

Mới vừa mắng được một câu, đám mây đen đang bay trên đầu của gã bỗng có động tĩnh.

"Ầm..." Một tia sáng nhiễm điện đánh vào người của Vạn Nhân Trảm, gã lập tức cháy đen, tóc dựng thẳng lên, cả người cứng ngắc tại chỗ, con ngươi chấn động, quần áo đều bị dựng đứng lên. Cái rìu bị gã nắm thật chặt còn dẫn điện "xèo xèo xèo", khiến tình huống tệ càng thêm tệ. Gã nhìn chằm chằm vào Hòa Ngọc, gian nan nói ra một câu: "Đầu óc... của mày có bệnh à... Tại, tại sao... Không chọn yêu nhau với tao..."

Hòa Ngọc nhìn Vạn Nhân Trảm đã cháy đen, ánh mắt đồng tình. Chân lại lặng lẽ lùi về một bước, dường như đang tránh để không bị sấm sét tác động đến.

"Ào ào..." Mưa to tầm tã đến mức khiến người ta không mở nổi mắt, Vạn Nhân Trảm chật vật vô cùng, nhưng mẹ nó càng đáng giận chính là cơn mưa này còn chỉ rơi vào một mình gã. Vừa có mưa, lại có sấm sét. Toàn thân Vạn Nhân Trảm đều không ổn. "Hòa, Ngọc, mày... chưa xong với ông đâu!"

Hòa Ngọc lại lùi ra phía sau thêm một bước, tránh cho bị nước mưa văng lên tác động đến, đây hiển nhiên không phải nước mưa bình thường, đây là mưa axit đó! Những cao thủ Liên Bang da dày thịt béo như bọn Vạn Nhân Trảm thì còn gánh vác được, một con "gà" chỉ có tám điểm năng lực chiến đấu như cậu vẫn nên cách xa thứ này một chút thì tốt hơn.

"Ùng ục ùng ục..." Nhiệt độ mặt đất dưới chân Vạn Nhân Trảm điên cuồng tăng cao, hai chân gã lún xuống, đồng thời bị nóng đến phồng rộp. Ban đầu gã bị điện giật cứng người tại chỗ, lúc này chỉ có thể liều mạng nhảy lên, không để cho chân mình lún xuống đất bùn nóng hổi này. Nhưng mà nhảy lên thì lại bị sấm sét trên đỉnh đầu đánh đến mức cứng người tại chỗ cơ thể run rẩy.

Hòa Ngọc: "..." Quá thảm rồi. Cuối cùng cậu cũng biết tại sao hành tinh này lại thủng trăm nghìn lỗ như thế. 

Cậu lại lùi ra phía sau thêm một bước nữa để bảo đảm rằng mình đã hoàn toàn rời khỏi vùng nguy hiểm. Tai họa của hành tinh này, người bình thường đều không gánh vác được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng