Giang Nam Xuân: Sau Gió Trăng Chỉ Còn Lặng Lẽ

Chương 6: Chương 6




Quý Phi tỉnh lại, nghe xong chỉ im lặng hồi lâu, sau đó mới bảo ta ngẩng đầu lên.

Nàng chăm chú quan sát gương mặt ta, chậm rãi hỏi:

“Hoàng thượng đã hỏi tên ngươi?”

Ta đáp:

“Bệ hạ hỏi danh tánh nô tỳ, chỉ là để ghi nhớ mạng sống của nô tỳ mà thôi. Nếu sau này nương nương gặp chuyện, cả nhà nô tỳ khó tránh khỏi liên lụy.”

Lúc này, nàng mới khẽ cười, ung dung vuốt ve gò má mình:

“Bổn cung đã nói rồi, chẳng qua chỉ là có chút nhan sắc mà thôi. Hoàng thượng có bổn cung – đóa mẫu đơn rực rỡ này – còn chưa đủ sao? Hậu cung bao nhiêu oanh oanh yến yến còn chưa đủ sao? Chẳng lẽ lại để mắt đến một bông hoa trắng nhạt nhòa như ngươi?”

Ta vội cúi đầu, sợ hãi nói:

“Nô tỳ không dám.”

Nàng nhếch môi, cười nhạt:

“Ngươi cũng không dám đâu.”