Ha...!Có nhiều bọ cánh cứng hôi thạch như vậy bám theo hắn ta, ta không tin hắn có thể sống sót! Đến lúc đó chắc chắn sẽ bị ăn đến không còn chút vụn nào!”"Đại ca nói rất đúng! Ta cũng nghĩ chắc chắn hắn không thể sống sót! Cho dù bây giờ hắn được hời.”"Dừng lại thôi."Hai tên người đầu chó dừng lại, trông theo Lục Duyên đưa theo một đám bọ cánh cứng hôi thạch rời đi.Mãi cho đến khi Lục Duyên và đám bọ cánh cứng hôi thạch cùng biến mất, chúng mới rời đi một hướng khác.Thi thoảng Lục Duyên lại ngoái đầu xem xét tình hình phía sau.Khi hắn lại quay đầu lại lần nữa đã không nhìn thấy hai người đầu chó đâu nữa, hắn có chút ngạc nhiên, sau đó vui vẻ:"Rốt cục hai cái tên người đầu chó kia cũng buông tha cho ta? ! CMN, sao chúng có thể kiên trì lâu vậy nhỉ?”Lục Duyên có chút không nói nên lời.Hai tên người đầu chó kia đã đuổi theo hắn khoảng hơn một tiếng liền!Hơn một tiếng đấy!Ngươi có biết ta đã trải qua một tiếng này như thế nào không? !Dường như hắn đã chạy được một vùng nhỏ trong rừng Hôi Thạch này rồi, cũng gặp được không ít chiến sĩ gen.Hắn cũng không hiểu, rốt cuộc vì sao hai tên người đầu chó kia lại kiên trì đến vậy?Cũng may lúc trước vì để đề phòng bất trắc, Lục Duyên cố ý giữ lại một viên linh tinh, hơn nữa trước khi gặp hai tên người đầu chó kia hắn vừa mới lấy được linh tinh, cho nên trong tay hắn có hai viên linh tinh.Nhờ vào hấp thu linh khí để nuôi dưỡng cơ thể, nên hắn mới có thể bảo trì thể lực của mình, chạy một đường.Lúc này, hắn cũng đã bắt đầu sử dụng viên linh tinh thứ hai.Dùng xong viên linh tinh này hắn thực sự không còn đường lui nữa rồi.May mắn thay, cuối cùng hai tên người đầu chó cũng đã từ bỏ.Thế nhưng...!Lục Duyên quay đầu, nhìn một đám bọ cánh cứng hôi thạch chi chít phía sau, khóe miệng hơi co rút.Mẹ nó...!Sao lúc trước hắn không nghĩ tới có thể tập hợp được nhiều bọ cánh cứng hôi thạch đến vậy nhỉ!Các đại ca à, các ngươi cũng không biết mệt sao? !Ta cũng không phải tảng đá, các ngươi đi ăn đá đi!May mắn thay, tốc độ của Lục Duyên vẫn nhanh hơn đám bọ cánh cứng hôi thạch một chút.Dù sao lúc trước chúng vẫn còn ngăn cản hai tên người đầu chó, vì không xảy ra biến cố nên Lục Duyên có thể bảo trì thể lực, có thể chạy chậm được một lúc.Bây giờ chỉ cần hắn chạy toàn lực, cho hắn một chút thời gian, hắn có thể dễ dàng bỏ xa lũ bọ cánh cứng hôi thạch này.Lục Duyên bắt đầu tăng tốc.Dần dần kéo dãn khoảng cách giữa hắn và đám bọ cánh cứng hôi thạch ở phía sau.Mặc dù thỉnh thoảng ở phía trước vẫn có bọ cánh cứng hôi thạch xuất hiện.Nhưng tốc độ của Lục Duyên cũng không bị chậm lại là bao, đám bọ cánh cứng hôi thạch mới xuất hiện cũng dần dần bị bỏ xa.Lại qua mười phút, phía sau Lục Duyên đã không còn động tĩnh gì nữa.Hắn quay đầu nhìn đằng sau, không còn bọ cánh cứng hôi thạch đuổi theo nữa.Lục Duyên thở phào một hơi, tựa vào vách đá, chậm rãi ngồi xuống, không ngừng thở d0'c.Linh lực của hai viên linh tinh đều bị hắn tiêu hao sạch sẽ, bay giờ cơ thể hắn vẫn rất mệt mỏi, dưới cái nóng oi bức như này, cơ thể hắn như ướt đẫm mồ hôi.Lục Duyên lấy ra bình nước ra, uống liền mấy ngụm lớn rồi thở ra đầy thoả mãn, sau đó lại dội từ đầu đến chân một lần nữa..