Ngao Phong sắc mặt tái nhợt, cái này thật đúng là nước lớn trôi miếu Long
Vương, bọn họ sao có thể ngờ được, Lý Mộ lại quen biết long nữ Nam Hải long
cung, hơn nữa thoạt nhìn quan hệ cũng không cạn, đây chẳng phải là vỗ mông
ngựa đến trên đùi ngựa?
Sau khi lấy lại tinh thần, Ngao Phong vội vàng nói: “Xin lỗi xin lỗi, ta không
biết các ngươi quen nhau...”
Lý Mộ trừng mắt nhìn lão một cái, nói: “Ngươi đi ra ngoài trước, lát nữa lại
tính sổ với ngươi.”
Trong lòng Ngao Phong than thở một tiếng, xoay người đi ra khỏi đại điện,
vốn là muốn tặng cho hắn một vị long nữ, nịnh bợ lấy lòng hắn, không ngờ làm
ra chuyện xấu hổ như vậy, chỉ sợ sau lần này, sáu mươi năm tuổi thọ cách lão
càng ngày càng xa.
Xưng Tâm còn ghé vào ngực Lý Mộ nức nở, Lý Mộ bất đắc dĩ hỏi: “Chuyện
bị Hắc Long nhất tộc uy hiếp, sao ngươi không nói cho ta biết?”
Xưng Tâm ủy khuất nói: “Người ta không biết bọn họ nghe lời ngươi, cũng
không biết người kia là ngươi...”
Lý Mộ chỉ có thể vỗ vỗ lưng của nàng, an ủi: “Không sao không sao, lát nữa
ra ngoài ta trút giận cho ngươi.”
Hắn đưa tay giúp Xưng Tâm lau đi nước mắt, khuôn mặt của nàng mịn màng
mà có co dãn, ánh mắt điềm đạm đáng yêu nhìn Lý Mộ, mà nhìn Xưng Tâm,
một khắc nào đó, Lý Mộ phát hiện trong cơ thể hắn có một hơi thở, bắt đầu trở
nên không an phận.
Cùng thời điểm, thân thể Xưng Tâm cũng có chút khác thường, khí tức của
nàng có chút hỗn loạn, sắc mặt cũng bắt đầu hơi đỏ lên.
Hai người đều sinh ra một loại cảm giác ôm chặt đối phương, thậm chí dung
nhập thân thể đối phương. Lý Mộ biết, đây là long tủy trong cơ thể bọn họ đang
tác quái, hắn và Xưng Tâm đã cùng nhau tiếp nhận Ngao Thanh truyền thừa, chỉ
cần tới gần nhau, long tủy trong cơ thể sẽ hấp dẫn nhau, sinh ra loại cảm giác
này.
Không khí trong đại điện bỗng nhiên trở nên xấu hổ cùng ái muội, Lý Mộ đã
bắt đầu cảm thấy miệng khô lưỡi khô. Hắn buông Xưng Tâm ra, dẫn theo nàng
đi đến bên ngoài, hỏi: “Ngươi muốn tính sổ với bọn họ như thế nào?”
Hắc Long nhất tộc cường đại, ở lúc nàng còn rất nhỏ đã khắc sâu ở trong đầu,
mặc dù có Lý Mộ chống lưng, nhưng nàng vẫn lắc lắc đầu, nhỏ giọng nói:
“Thôi, thôi bỏ đi...”
Lý Mộ nhìn nàng, nói: “Có ta ở đây, đừng sợ.”
Lúc này, Ngao Phong lập tức nói: “Vô luận như thế nào, sự tình đều là chúng
ta không đúng, không bằng Hắc Long nhất tộc bồi thường nàng mười vạn linh
ngọc, lại để Nam Hải Thanh Long tộc bồi thường nàng mười vạn linh ngọc, thế
nào?”
Xưng Tâm nhìn nhìn Lý Mộ, khẽ gật đầu, nói: “Được rồi...”
Lý Mộ cũng không giữ rịt Hắc Long nhất tộc không tha, dù sao, Ngao Phong
làm như vậy, mục đích căn bản là vì lấy lòng hắn, tuy thủ đoạn vụng về một
chút, nhưng nếu hắn túm lấy việc này không buông tha, chỉ sợ từ nay về sau
Hắc Long nhất tộc rất khó làm việc cho hắn nữa.
Lý Mộ chỉ là mặt mũi âm trầm, nói: “Về sau đừng tự chủ trương, còn có lần
sau, ngày sau đừng nghĩ ta giúp các ngươi kéo dài tuổi thọ.”
Lý Mộ nói như vậy, là còn có hi vọng. Trong lòng Ngao Phong mừng rỡ, liên
tục nói: “Không có, về sau người nhìn trúng người nào, trực tiếp nói cho chúng
ta biết, như vậy sẽ không xảy ra sai lầm...”
Bọn Ngao Phong có thể đối với mình có chút hiểu lầm, Lý Mộ giải thích: “Ta
sẽ không bảo các ngươi cướp người nào, về sau các ngươi đừng tự chủ trương
nữa là được...”
Ngao Phong gật gật đầu, nhìn về phía Xưng Tâm, thử hỏi Lý Mộ: “Vậy,
chúng ta mang cô ấy đưa về Nam Hải?”
Lý Mộ khoát tay, nói: “Không cần, ta lát nữa mang nàng về Thần Đô.”
Ngao Phong vẻ mặt buồn bực rời khỏi. Lòng tràn đầy vui mừng lấy lòng Lý
Mộ, không ngờ cuối cùng vẫn tổn thất mười vạn linh ngọc, ai có thể ngờ được,
hắn trừ Đại Chu nữ hoàng, Vạn Yêu nữ vương, Quỷ Vực chi chủ... một đám nữ
tử, còn không minh bạch với long nữ chạy trốn hôn nhân của Nam Hải.
Ngao Phong thậm chí hoài nghi hắn là Long tộc chuyển thế, không, cho dù là
Long Vương Ngao Thanh tám ngàn năm trước, so sánh với hắn, cũng phải cam
bái hạ phong.
Lý Mộ bay ra khỏi ngọn núi Hắc Long nhất tộc, Xưng Tâm đi theo bên người
Lý Mộ, hỏi: “Ta làm sao bây giờ?”
Lý Mộ nói: “Ngươi có thể giống như trước đây, trở lại Thần Đô, tiếp tục theo
bên người nữ hoàng, nếu ngươi muốn về Nam Hải, cũng có thể về Nam Hải.”
Tuy nói kỳ hạn lúc trước ước định còn chưa tới, nhưng ở chung thời gian dài
như vậy, cũng không có ai coi nàng là vật cưỡi nữa.
Xưng Tâm quyết đoán lắc lắc đầu, nói: “Ta không quay về.”
Lý Mộ nói: “Vậy ngươi theo ta về Thần Đô đi.”
Vốn tưởng Ngao Phong cho hắn kinh hỉ là linh ngọc dùng không hết, không
ngờ lão lại mang Xưng Tâm coi là quà đưa cho hắn. Lý Mộ Bạch đi một
chuyến, chỉ có thể mang theo nàng cùng nhau trở về.
Hoàng cung, Chu Vũ nhìn thấy Xưng Tâm và Lý Mộ cùng nhau xuất hiện,
ngẩn ra một chút ngắn ngủi, hồ nghi hỏi: “Các ngươi sao lại cùng nhau trở về.”
Lý Mộ nhìn thấy vẻ mặt của nàng, liền biết nàng đang nghĩ cái gì, lập tức giải
thích: “Bệ hạ đừng hiểu lầm, việc này kể ra thì dài, ta từ từ giải thích với
nàng...”
Lý Mộ lúc ban đầu sở dĩ sẽ ở Thân quốc gặp được Xưng Tâm, chính là vì
nàng không muốn kết hôn với Hắc Long nhất tộc, lặng lẽ trốn khỏi Nam Hải, lại
không ngờ đã rơi vào trong tay người Thân quốc, cuối cùng lại gặp được Lý
Mộ.
Lần này, bọn Ngao Phong vì lấy lòng Lý Mộ, bức bách Nam Hải Long tộc
mang Xưng Tâm giao ra, Nam Hải Long tộc lấy mẫu thân nàng sinh bệnh làm
lý do, lừa nàng về Nam Hải, giao cho bọn Ngao Phong.
Sau đó, Ngao Phong lại mang nàng về Bạch Vân sơn, chuẩn bị làm quà hiến
cho Lý Mộ, đi vòng vèo một vòng lớn, nàng lại về tới Thần Đô.
Lý Mộ nhấp ngụm nước trà, nói: “Sự tình chính là như thế, ta còn tưởng bọn
họ sẽ cho ta mấy chục vạn linh ngọc, ai biết là Xưng Tâm...”
Chu Vũ liếc hắn, nói: “Cái này nói lên hình tượng ngươi ở Hắc Long nhất tộc
chính là như thế, ngươi nên suy nghĩ lại về mình cẩn thận, vì sao họ sẽ tặng
Xưng Tâm cho ngươi, mà không phải thứ khác...”
Tư duy của Long tộc, Lý Mộ làm sao biết, Ngao Phong phạm lỗi, cuối cùng
cũng muốn trách ở trên người hắn, đáng tiếc Lý Mộ không thể giảng đạo lý với
nữ hoàng, sau khi đưa Xưng Tâm đến hoàng cung, liền trở về trong nhà.
Thính Tâm bây giờ tạm thời ở trong cung, Ngâm Tâm thì ở Lý phủ. Khi Lý
Mộ về nhà, nàng đang cùng vãn vãn Tiểu Bạch đá cầu.
Ba người các nàng, tuy tuổi đều không lớn, nhưng tu vi đều là cảnh giới thứ
năm thật sự. Nếu các nàng muốn, có thể cho quả cầu vĩnh viễn không rơi xuống
đất.
Lý Mộ không biết các nàng vì sao có thể chơi không biết mệt, nhưng, nhìn
các nàng dáng người yểu điệu bay múa lên xuống, trái lại cũng là một loại
hưởng thụ.