Chương 198: Áp chế bằng vũ lực
"Đêm nay có một bữa tiệc, em đi cùng tôi." Nam nhân ôm thiếu niên sắc mặt ửng hồng, đôi mắt ướt át khàn giọng nói.
Thân thể và tinh thần lực cùng lúc bị xâm nhập, mỗi một dây thần kinh đều còn đang run rẩy, một ngón tay Cố Thanh Yến cũng không muốn động đậy, chỉ rầm rì tỏ vẻ đã biết rồi nhắm mắt thiếp.
Một giấc này ngủ tỉnh lại đã là buổi chiều.
Sau khi dùng xong trà chiều, quản gia mang lễ phục để mặc cho tiệc tối đến trước mặt để Cố Thanh Yến chọn.
"Điện hạ, ngài xem xem có thích lễ phục và trang sức này không?"
Mỗi một bộ lễ phục được trưng bày ra đều là thiết kế hàng đầu bất kể là chất vải hay đường mau, còn có bộ trang sức phối với lễ phục càng lóng lánh làm người hoa cả mắt, Cố Thanh Yến thản nhiên chỉ một bộ lễ phục màu trắng và ruby Hạc Rhine.
Những đại quý tộc của Đế quốc hẳn là đã nghe được tin tức, cho nên đêm nay đã một đường tề tựu tại buổi tiệc của phủ công tước Bạch Kim, thứ nhất là muốn xem Hoàng Đế Caesar có phải đã khôi phục bình thường rồi không, dù sao trước đó Caesar đã rời khỏi Đế Đô thời gian lâu như vậy, không ngừng bị do thám, nói không chừng đã có người lên kế hoạch mưu phản, hiện tại Caesar cùng Hoàng hậu tương lai tham dự yến hội, xem như dùng Cố Thanh Yến lấp kín miệng bọn họ. Thứ hai bọn họ biết được hoàng cung đã nghênh đón một vị chủ nhân mới, cũng là muốn nhìn xem Cố Thanh Yến rốt cuộc có mị lực gid có thể làm Đế vương máu lạnh vô tình vì cậu mà khuynh đảo.
Dù sao thì yến tiệc đêm nay nhất định sẽ thập phần náo nhiệt, cũng không biết người xem cậu là cái gai trong mắt, Ninh Dịch Phàm khi nào mới có thể làm nhóm quý tộc này tôn sùng hắn như sao mai của Đế quốc.
Dựa theo tuyến cốt truyện gốc của thế giới, Tần Vũ Phi đã được phê chuẩn, quân bộ đã phái người đi đón Ninh An, Ninh Dịch Phàm dưới tình huống biết trước cốt truyện, nhất định sẽ thay thế, cho nên Ninh Dịch Phàm hẳn là cũng đã vào Đế Đô, cậu rất chờ mong ngày cùng Ninh Dịch Phàm gặp mặt.
Cố Thanh Yến nóng lòng muốn thử kéo Caesar trong sự chú ý của mọi người chậm rãi bước xuống phi thuyền, đi qua thảm đỏ được hoa tươi vây quanh tiến vào đại sảnh yến tiệc xa hoa.
Vô số ánh mắt dừng trên người Cố Thanh Yến, tò mò, kiêng kị, ghê tởm, khinh thường...... Thiếu niên trước sau vẫn duy trì nụ cười lịch sự, được Đế Vương quyền lực nắm tay ngồi xuống.
Một nhóm quý tộc ăn mặc lộng lẫy trang phục lấp lánh cúi đầu hành lễ, nam chủ nhân của phủ công tước Bạch Kim Đại công Uy Khoa Lực lên tiếng: "Bệ hạ tôn quý, đã lâu không gặp, tinh thần lực của ngài dường như đã mạnh hơn trước đây rồi."
Lời này nghe thì như khen ngợi, nhưng người đàn ông trung niên vừa nói chuyện có tướng mạo nghiêm túc thân hình cường tráng, khi nói câu chữ vang dội, căn bản không hề có ý khen suông, mà như đang nói một sự thật hơn.
Quả nhiên, hắn vừa nói xong, đám quý tộc xung quanh liền bàn tán nghị luận.
Một trưởng lão tóc bạc nói với Caesar: "Bệ hạ, ngài là Lính gác cường đại nhất Đế quốc, chỉ có Người dẫn đường cường đại nhất mới có thể xứng đôi với ngài. Tinh thần lực của ngài ngày càng mạnh mẽ vốn là chuyện tốt, nhưng không thể nghi ngờ nó sẽ khiến tình cảnh của ngài càng trở nên nguy hiểm hơn, thần không biết liệu thiếu niên bên cạnh ngài có khả năng dẫn dắt tinh thần hay không, liệu có thể đảm đương được nhiệm vụ gian khổ này hay không!"
"Không sai, thưa bệ hạ." Một quý tộc khác cau mày nói, "Không phải ai cũng có tư cách ngồi bên cạnh ngài. Hoàng hậu một nước không chỉ đại biểu cho thể diện của Hoàng Thất, càng là tượng trưng cho một sức mạnh khác của Đế quốc chúng ta, chúng thần đều hy vọng Người dẫn đường đứng bên cạnh ngài là người ưu tú nhất."
Đại công Uy Khoa Lực nói tiếp: "Bệ hạ, từ rất lâu về trước thần đã từng đề nghị, hy vọng ngài có thể cùng nữ nhi Gloria của thần kết giao thử xem, bất kể là làm một tiểu thứ quý tộc hay một Người dẫn đường, học thức và lễ nghi của Gloria trong các tiểu thư ở Đế quốc nếu nói đứng thứ hai không ai dám nhận đứng nhất!"
Đứng bên cạnh Đại công, tiểu thư trang điểm tinh xảo quần áo sang trọng tiến lên một bước, không chút yếu thế hỏi: "Bệ Hạ, thần rất muốn biết thần kém cậu ta ở chỗ nào!"
"Bệ Hạ, thần vẫn luôn xem ngài là thần tượng của thần, những năm gần đây thần vẫn luôn nỗ lực học tập, chính là hy vọng có một ngày ngài có thể nhìn đến thần!" Người nói lời này là thiếu gia của gia tộc Ốc Nạp Sâm, hắn dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Caesar, giọng điệu ủy khuất, "Thần rất vui khi cuối cùng bệ hạ đã cân nhắc đến chuyện tìm bạn đời, nhưng thần không hiểu vì sao lại là cậu ta!"
"Đúng vậy, Bệ Hạ! Xin thứ lỗi vì chúng tôi không cách nào chấp nhận người đứng bên cạnh ngài!"
Ở đây đều quyền quý thượng lưu của Đế quốc, thật sự không thể nào chấp nhận một thiếu niên vô danh như Cố Thanh Yến chiếm giữ thân phận bạn đời của Hoàng Đế.
Một cổ áp lực từ trên người Caesar trút xuống, chỉ trong nháy mắt, nhóm quý tộc vừa rồi còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, lòng đầy căm phẫn đã mặt mày xám ngoét, những người có tinh thần lực mạnh còn có thể tạm thời duy trì cái gọi là lễ nghi quý tộc, những kẻ tinh thần lực yếu ớt đã quỳ rạp dưới đất.
"Bạn đời của ta, từ khi nào còn phải nhìn sắc mặt của các ngươi?" Caesar mặt tối sầm, đôi mắt xanh thẳm biến thành màu đen như đang cuộn trào bão tố.
Cùng lúc đó, một thân ảnh đen hội tụ trên mặt đất, trước mắt bao người vươn ra tứ chi mạnh mẽ cùng chiếc đuôi thô dài, tiếng gầm rú vang vọng khắp trang viên, Đại Hắc Báo hung ác tàn bạo giận dữ nhìn mọi người, hàm răng sắc nhọn lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Thiên kim nhà Đại công cố nhịn xuống sợ hãi lên tiếng đầu tiên, run run rẩy rẩy nói: "Bệ Hạ, xin hãy tha thứ cho sự mạo phạm của chúng thần, chúng thần chỉ là muốn....muốn......"
"Muốn nhìn xem tôi có bản lĩnh gì phải không?" Cố Thanh Yến khẽ cười, "Xem ra các thiếu gia tiểu thư đang ngồi ở đây đều không phục tôi lắm nhỉ."
Cố Thanh Yến đứng dậy, ngón tay trắng nõn thon thả ấn đặt lên bả vai Caesar, vỗ về an ủi, "Nếu mọi người đều tò mò, vậy thì cũng không ngại thi đấu một chút?"
"Thả ra tinh thần thể của các người ra đi."
"Cậu đừng tưởng rằng Bệ Hạ che chở cậu thì chúng tôi sẽ nhường cậu!"
Thiên kim nhà Đại công vung tay, một chú mèo lông dài màu vàng kim giống với màu mắt cô xuất hiện dưới chân cô, ngay sau đó các tiểu thư thiếu gia khác cũng cũng sôi nổi triệu hồi tinh thần thể của mình ra.
Họa mi, cừu, thỏ, nai...... Tất cả đều là động vật tương đối ngoan hiền, hình thể nhỏ bé.
Thiên kim nhà Đại công cao ngạo ngẩng đầu: "Tinh thần thể của cậu đâu? Cậu không phải không có chứ?"
Một bông tuyết đột ngột rơi xuống, tiếp theo lại một bông, sau đó là hai bông, ba bông......
Độ ấm trong sảnh tiệc chợt giảm xuống, gió lạnh cuốn theo những bông tuyết, biến hóa kỳ lạ làm Đại công Uy Khoa Lực kinh hãi trong lòng, hiện tại vẫn là mùa hè sao lại có tuyết rơi?
"Au húuu!" Hắc Báo vừa rồi còn hung thần ác sát như Bỉ Á Thú ngửi được mùi thịt, cái đuôi vung vẩy, quay đầu lại. Một con Tuyết Hồ toàn thân tuyêt trắng, đôi mắt còn bắt mắt hơn cả hồng bảo thạch lặng yên đi tới.
Móng vuốt sắc bén xé rách không trung, vài lưỡi dao sắc bén bổ xuống đại miêu, đại miêu sợ tới mức "Meo" một tiếng, lông tơ dựng ngược, lông đuôi nổ tung, hoảng sợ nhảy dựng lên!
Thời khắc săn mồi đã đến, ánh mắt lạnh lẽo tràn đầy sát khí của Tuyết Hồ không lưu tình vung móng vuốt, hàm răng sắc nhọn cắn thật sâu vào cổ con nai sừng tấm.
"A! Đừng!"
Máu tươi vẩy ra, Tuyết Hồ ung dung thong thả l**m láp móng vuốt đỏ tươi, đôi mắt thú hẹp dài đỏ ngầu nhìn những quý tộc đang kinh hồn táng đảm.
"Còn có ai muốn đâu không?" Cố Thanh Yến vươn tay v**t v* đầu Tuyết Hồ, Tuyết Hồ nũng nịu cọ cọ lòng bàn tay cậu, rầm rì nịnh nọt.
Đại công Uy Khoa Lực và đám người đều lộ vẻ kiêng kị: "Cậu là Người dẫn đường có tinh thần lực S+?"
Cố Thanh Yến cười nhạt: "Không rõ lắm, đủ dùng là được."
Lời này tương đương với ngầm thừa nhận, mọi người không còn ai dám nghi kị nữa.
Người dẫn đường hiếm có và trân quý, tinh thần lực có thể đạt được cấp A cũng đã là vô cùng ưu tú rồi, bọn họ chưa từng gặp qua Người dẫn đường S+, nếu thiếu niên này thật là Người dẫn đường S+, ai dám nói cậu không xứng?
"Cúc c*, cúc c*!" Chiếc đồng hồ treo trên tường đột nhiên mở ra một cánh cửa nhỏ, một chú chim máy bay ra vui vẻ hót vang, phá vỡ bầu không khí gượng gạo. Đại công Uy Khoa Lực cười mỉa nói: "Điện Hạ thật là làm chúng thần mở rộng tầm mắt, đã đến giờ ăn tối, không bằng chư vị cùng chúng thần cùng thưởng thức những món đặc sản của đầu bếp mới đến tại phủ công tước?"
"Đầu bếp này có tay nghề rất tuyệt vời, bảo đảm Bệ Hạ và Điện Hạ sẽ thích."
Cố Thanh Yến rất thích dáng vẻ người khác hận cậu ngứa mắt cậu nhưng lại không làm gì được cậu, xoay người trở về ngồi xuống bên cạnh Caesar, "Vậy dọn món lên đi, hy vọng sẽ không làm chúng tôi thất vọng."
Vỗ nhẹ bàn tay, thị nữ nối đuôi nhau đi vào, bộ đồ ăn vàng kim tinh xảo bày ra trước mặt, tinh mỹ kim sắc bộ đồ ăn bày biện ở trước mặt, từng món ngon được mang lên bàn.
Cố Thanh Yến không có hứng thú gì với những món ăn này, vân vê một quả anh đào rồi cho vào miệng, nhưng nhóm quý tộc vốn quen thói treo lễ nghi quý tộc bên miệng sau khi nếm thử đồ ăn trên mặt lại lộ ra vẻ khoa trương, giống như đã bị bỏ đói mấy ngày đang cố nhét nhét đống đồ ăn vào miệng.
"Ngon quá! Ăn ngon quá!" Một tiểu thư kích động muốn rớt nước mắt, "Trên đời sao lại có đồ ăn ngon như thế này? Đây là đầu bếp nào làm?"
"Quả thực chính là mỹ vị nhân gian!"
"Đại công, đầu bếp mới của ngài đúng là Trù Thần trên đời này! Có thể mời hắn đến đây không?"
Đủ lời khen ngợi tâng bốc nổi lên bốn phía, Cố Thanh Yến nghe rồi nhìn những đĩa đồ ăn trước mặt, trong lòng dâng lên một suy đoán, khi Đại công cho người mời đầu bếp lên, liền đối diện với ánh mắt kinh ngạc mà sợ hãi của Ninh Dịch Phàm.
Cố Thanh Yến mỉm cười.
