Con Trai Nuôi Nhà Hào Môn Trọng Sinh, Cầm Chắc Kịch Bản Hắc Hóa

Chương 153




Chương 153:

 

"Lâu chủ, chúng đệ tử đều đã chuẩn bị thỏa đáng, nên xuất phát rồi." Ngoài cửa Triệu Tiến Thạch cung kính nhắc. Hôm nay thiên linh bí cảnh mở ra, Kim Nguyệt Lâu bọn họ là người cuối cùng biết đến, hiện tại xuất phát còn có thể miễn cưỡng đuổi kịp. Nếu không đuổi kịp cũng không có cách nào, ai bảo Huyền Thiên Tông kia thông báo không kịp thời chứ?

 

"Vào đi." Cố Thanh Yến lười biếng đáp.

 

Triệu Tiến Thạch đẩy cửa vào, lại phát hiện Tạ Vô Diễn quỳ trên mặt đất, đầy thành kính giúp lâu chủ mang vớ dài, động tác và biểu cảm của hai người có một loại cảm giác quái lạ khó nói.

 

Nói đến Tạ Vô Diễn, lúc trước Lâu chủ dẫn y về là để y làm xa phu, nhưng sau không biết như thế nào được Lâu chủ coi trọng để y hầu h* th*n cận, nhưng hầu hạ rồi hầu hạ, Tạ Vô Diễn liền biến thành người hầu hạ duy nhất bên cạnh Lâu chủ!

 

Triệu Tiến Thạch đối với Văn Đường trung thành và tận tâm, cũng chưa bao giờ thân cận với Văn Đường đến như thế, là đại đệ tử hắn không khỏi có chút tính toán, nhưng Tạ Vô Diễn tuy nhìn cao to, nhưng lại rất tỉ mỉ, rất đến tâm đến tất cả ăn uống quần áo của Lâu chủ, còn sẽ nấu đủ loại dược thiện, hiện giờ hắn thấy Lâu chủ khí sắc hồng nhuận như hoa đào tháng ba, tinh thần phấn chấn, hắn không thể không thừa nhận, có lẽ ở phương diện chăm sóc người khác, Tạ Vô Diễn thật sự rất tài giỏi!

 

Một tông môn muốn phồn vinh không thể dựa vào một người chống đỡ, là người chưởng quản quy củ lớn nhỏ của Kim Nguyệt Lâu Triệu Tiến Thạch thật sự hy vọng đệ tử nội lâu đoàn kết một lòng vì Lâu chủ, cho nên đối với một Tạ Vô Diễn chăm sóc Cố Thanh Yến thoả đáng như vậy, hắn vô cùng ủng hộ!

 

Đối với sắp xếp của Triệu Tiến Thạch, Cố Thanh Yến rất yên tâm, nhưng......

 

"Ngươi dẫn y đi đổi xiêm y." Cố Thanh Yến nhẹ nhàng liếc Tạ Vô Diễn, ghét bỏ nói: "Người hầu hạ bổn tọa không còn ai quyến rũ xinh đẹp hơn à? Đừng để kẻ khác cho rằng bổn tọa bạc đãi ngươi!"

 

"Vâng!" Triệu Tiến Thạch lộ vẻ vui mừng, nhìn qua còn muốn vui hơn cả Tạ Vô Diễn.

 

Hắn đã sớm xem Tạ Vô Diễn thành đệ tử nhà mình, còn kể hết tất cả sở thích của Lâu chủ cho Tạ Vô Diễn, chính là hy vọng Tạ Vô Diễn có thể được Lâu chủ nhìn thấy sự dụng tâm của y, sớm ngày thu nhận y. Hiện tại Tạ Vô Diễn không phụ lòng mong mỏi của hắn, cuối cùng có thể danh chính ngôn thuận xưng là đệ tử  Kim Nguyệt Lâu!

 

Đồng phục đệ tử của các môn phái đều rất được chú trọng, trang phục của đệ tử nội môn tinh xảo và đẹp hơn đệ tử ngoại môn rất nhiều, mà trang phục của đệ tử thân truyền lại càng hoa lệ hơn nhiều so với đệ tử nội môn.

 

Kim Nguyệt Lâu vừa giàu vừa quyền thế, chỉ với trang phục của đệ tử ngoại môn cũng đã thấy rõ mười phần, Tạ Vô Diễn chỉ mặc bộ quần áo này trên người cũng đã gây sự chú ý!

 

Trường bào xanh đen bên ngoài được phủ lên một lớp áo choàng dạ màu bạc, cổ áo được dùng tơ vàng ròng thêu hoa văn tường vân trục nguyệt, vạt áo cổ tay áo được điểm xuyết bằng hoa văn diệu nguyệt kim sắc, thắt lưng đính khuy cài mẫu tử nạm bạch ngọc trên nền lưu ly vàng, biểu tượng của môn phái là mặt dây ngọc tử kim hình xích nguyệt tử.

 

Người nhờ quần áo ngựa nhờ yên cương, nam nhân tay vượn eo ong, cao gầy thẳng tắp mặc vào, dùng trâm cố định mái tóc dài, ngũ quan lạnh lùng cứng cỏi càng tuấn mỹ dị thường, gây ấn tượng cực mạnh. Khi ngước mắt nhìn người khí chất càng nghiêm nghị sâu không lường được, mang lại cho mọi người cảm giác uy nghiêm ngầm khiến người phải e dè.

 

Cố Thanh Yến càng nhìn càng hài lòng, nhưng dường như vẫn còn thiếu một điều gì đó?

 

Cậu đánh giá trên dưới Tạ Vô Diễn một lượt, nam nhân này trước nay đều không thích thu liễm, không phô trương nhưng lại bộc lộ sự sắc bén, khiến người kiêng kị...... Ừm, còn thiếu một món vũ khí đủ mạnh!

 

Cố Thanh Yến tìm được trong Tàng Kiếm Các của Kim Nguyệt Lâu một thanh kiếm rất phù hợp với Tạ Vô Diễn.

 

"Đây là Trầm Uyên, thưởng cho ngươi!"

 

Cố Thanh Yến ném thanh kiếm qua, Tạ Vô Diễn vững vàng bắt được, y rũ mắt che giấu đáy mắt vui mừng, chân thành nói: "Đa tạ Lâu chủ."

 

Nam nhân tay cầm Trầm Uyên đứng bên cạnh mình, dáng vẻ tựa như một người hộ vệ riêng, Cố Thanh Yến cong cong khóe môi, cất cao giọng: "Đi thôi, đi gặp bọn họ!"

 

Bảy đại thế gia tề tụ tại Thiên Huyền sơn, cờ xí mỗi nhà đều rõ ràng, bảy vị chưởng môn tông chủ đứng đằng trước trò chuyện, phía sau chính là các hậu bối tuổi trẻ đầy hứa hẹn của từng nha.

 

Thiên linh bí cảnh là bí cảnh lớn nhất nổi tiếng nhất của đại lục Đông Diệu, tương truyền bí cảnh này ngàn vạn năm trước Huyền Lão Tổ phi thăng để lại món quà cho hậu bối đại lục Đông Diệu, bên trong có đủ loại thiên tài địa bảo, công pháp Tiên Khí cực kỳ hấp dẫn. Đã từng có đệ tử Thiên Kiếm Môn nhận được truyền thừa kiếm tu cường đại bên trong, trong một chiêu đẫ đột phá từ Kim Đan đến Hóa Thần Kỳ!

 

Lần này bí cảnh mở ra, đệ tử trẻ tuổi đều dã tâm bừng bừng, muốn một tiếng vang trời!

 

Mắt thấy đã sắp đến giờ, nhưng Kim Nguyệt Lâu chậm chạp không thấy bóng người, vài vị chưởng môn đức cao vọng trọng đã đến từ sớm đã có chút không vui, càng đừng nói đệ tử môn hạ.

 

"Họ Văn kia có ý gì? Việc trọng đại thế này lại dám để các vị tiền bối chờ đợi? Kim Nguyệt Lâu của gã lấy đâu ra mặt mũi thế?"

 

"Đúng vậy! Văn Đường không còn mặt mũi tới gặp mọi người thì dứt khoát cũng đừng tới, ngoan ngoãn đem chìa khóa bí mật và công pháp giao ra đây! Chiếm hầm cầu không ị phân, là muốn ta bị liên lụy bỏ lỡ kỳ ngộ trăm năm khó có được một lần này hay sao?"

 

"Nói không chừng bản thân mình không tốt nên không dám đến gặp người khác tốt hơn!"

 

Tạ Triều Sinh, người chủ trì mở bí cảnh khi nghe thấy những lời này, ánh mắt càng âm u.

 

Hắn cố ý trì hoãn việc mang chìa khóa qua, còn động tay động chân trên chìa khóa bí cảnh, chính là muốn xác định một vấn đề —— Văn Đường có đi sai trên con đường tu luyện không, linh khí có xuất hiện vấn đề hay không!

 

Nếu Văn Đường khỏe mạnh, vậy hơi thở âm lãnh trên chìa khóa bí cảnh tự nhiên có thể hoàn hảo phá giải, cũng có thể kịp thời đến đây cùng mở bí cảnh! Nếu Văn Đường không tới, vậy chứng minh cậu chột dạ! Cậu tu luyện có vấn đề, không có cách nào dùng linh lực kích hoạt chìa khóa bí cảnh!

 

Sắc mặt Văn Vũ đứng bên cạnh hắn vô cùng khó coi, hắn rất muốn chất vấn Tạ Triều Sinh vì sao muốn trả chìa khóa bí cảnh lại cho Văn Đường! Vì sao không thương lượng với hắn!

 

Biết được Tạ Triều Sinh tự mình chạy đến Kim Nguyệt Lâu trả lại chìa khóa bí cảnh, Văn Vũ lại càng hận thấu xương Cố Thanh Yến.

 

Ngày ấy Cố Thanh Yến làm trò nhiều như vậy khiến đệ tử Thiên Huyền Tông chê cười hắn, hắn đã trở thành trò cười không lý do! Một vài đệ tử ganh ghét cười nhạo sau lưng hắn, nói hắn không biết xấu hổ cố gắng lại chẳng được gì cũng chỉ là không danh không phận. Thậm chí bên phía Kim Nguyệt Lâu còn truyền ra tin hắn chiếm bảo vật trong Tàng Bảo Các của Vân gia làm của riêng, vì muốn đứng vững ở Thiên Huyền Tông, lấy số bảo vật này lấy lòng đệ tử Tạ Triều Sinh!

 

Cậy kim trong bọc lòi ra, hắn vừa thẹn vừa tức, hận không thể xé xác tiện nhân Văn Đường kia!

 

Cái gì mà chiếm làm của riêng? Hắn cũng họ Văn, so với Văn Đường càng có thực lực và năng lực lãnh đạo con cháu Văn gia hơn! Chỉ cần Văn Đường dòng chính cuối cùng của Văn gia chết đi, Văn Vũ hắn sẽ có thể thay thế! Đến lúc đó tất cả mọi thứ của Văn gia đều là của hắn!

 

Lửa giận trong lòng bị dã tâm ngăn chặn, Văn Vũ kéo khóe miệng, lộ ra một nụ cười ôn hòa, nói: "Chìa khóa bí cảnh từ trước đến nay luôn do tám đại thế gia cùng cất giữ, khuyết thiếu một trong số đó bí cảnh sẽ không mở, sự bình bí cảnh mở ra quan trọng, Văn Lâu chủ chắc là đang trên đường đến, chúng ta chờ một chút đi."

 

Lời này của hắn ngoài mặt là nói đỡ cho Kim Nguyệt Lâu, kỳ thật là đổ thêm dầu vào lửa, lập tức có người chửi ầm lên, muốn xóa tên Kim Nguyệt Lâu.

 

Văn Vũ giả vờ khó xử: "Kim Nguyệt Lâu xưa nay hành sự đã như vậy, mọi người thứ lỗi, đợi Văn Lâu chủ tới rồi, ta sẽ nói chuyện với ngài ấy xem sao."

 

"Không biết Văn Vũ chân nhân muốn cùng bổn tọa nói cái gì? Chẳng lẽ là muốn kiểm kê và trả lại Tàng Bảo Các của Văn gia ta?"

 

Một giọng nói dẽ nghe như ngọc quý va vào nhau vang lên giữa không trung, mọi người nhìn theo hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy một cỗ xe bát bảo cửu phượng cực kỳ xa hoa đang từ phía chân trời đi đến, có đệ tử mặc quần áo hoa lệ lóa mắt khoác áo choàng bạc bảo hộ, màn trướng vàng kim theo gió lay động, cung linh hình bát giác leng keng vang lên, nam tử đánh xe ngồi ở xa tiền lạnh lùng dừng trước mặt mọi người, ngay sau đó xoay người vén tấm rèm kết từ ngọc trai xanh và san hô đỏ của Đông Hải, cung kính nói: "Lâu chủ, mời xuống xe."

 

Văn Vũ khó tin nhìn Tạ Vô Diễn, đây là tên mãng phu thôn dã kia? Sao có thể thay đổi lớn như vậy.

 

Một bàn tay đẹp đẽ quý giá trắng nõn từ trong xe vươn ra, đáp xuống bàn tay thô ráp to rộng của nam nhân, Cố Thanh Yến phong thái đặc sắc xuất hiện trước mặt mọi người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng