Cô Ấy Không Thể Nói - Quý Tinh Hồi

Chương 31






Từ Khả nghiêng đầu nhìn anh, nhìn mãi một lúc lâu mới đi qua bên toilet phía bên kia rửa mặt cho thanh tỉnh đôi chút.

Rửa mặt rửa tay xong xuôi thì cô đeo khẩu trang rồi lấy mấy dụng cụ bình thường cần dùng để làm bánh kem ra như bột mì, trứng gà, đường cát trắng và bơ, sau đó cô mới bắt tay vào việc.

“Trứng gà anh tách lấy lòng trắng và lòng đỏ ra” Thẩm Tri đi tới cầm trứng gà rồi thành thục đánh trứng.

Hơn nữa còn đánh trứng bằng một tay, động tác vô cùng đẹp mắt.

Từ Khả thấy cảnh này thì siêu kinh ngạc, chắc hẳn là anh thường xuống bếp lắm nên động tác mới thuần thục thế này đây.

“Lúc ở nhà anh vẫn thường hay nấu cơm” Như nhìn thấu được suy nghĩ của cô nên anh mới nói: “Hơn nữa anh nấu rất ngon”

Tuy trong nhà có thuê dì giúp việc nhưng bình thường vào ngày nghỉ anh đều sẽ tự nấu cơm ở nhà, thêm vào đó bé cưng rất kén ăn, chỉ ăn mỗi món mà anh làm thôi.

Mục đích của người trước mặt đến với thế giới này có lẽ là làm một bản tài liệu tham khảo cho người khác, chính là cái loại tài liệu tham khảo cao nhất đó.

Từ Khả không khỏi nghĩ thế, cầm lấy lòng trắng trứng mà anh đã tách ra rồi thêm nước trắng vào sau đó thêm bột mì vào trong mà khuấy.

Động tác này cô đã làm qua trăm ngàn lần cho nên có thể nói là quen tay hay việc luôn đó.

Thẩm Trí ở bên cạnh phụ cô, nhưng cô cảm giác trình tự làm bánh bông lan đối với anh rất là quen thuộc.

“Hôm nay em không quay video lại hay phát trực tiếp gì đó sao?” Làm một hồi, Thẩm Trí mới nhớ ra mà hỏi cô.

Từ Khả lắc đầu rồi nhìn động tác tay anh đang làm, cô rất muốn hỏi phải chăng khi ở nhà anh cũng đã từng làm bánh bông lan hay đại loại vậy rồi phải không.

“Lúc em gái anh rảnh rỗi ở nhà thường sẽ làm bánh bông lan, anh cũng làm chung với em ấy” Thẩm Trí luôn nhìn hiểu được lời nói trong ánh mắt của cô thế nên bình tĩnh trả lời.

Ôi, người này đây có thuật đọc tâm hay sao vậy?

Nếu không sao mỗi lần đầu cô nghĩ gì thì anh đều có thể nhìn rõ ràng thế!

Từ Khả nghĩ ngợi nhưng mà vẫn không trì hoãn động tác trên tay mình.

Hôm nay cô làm một ít bánh bông lan cắt nhỏ đóng hộp và làm ít bánh kem bốn tấc hơn.

Sau đó thì cô làm thêm bánh mì, bánh sandwich và thêm ít bánh trứng nữa là xong.

Nhìn thấy cô bận rộn chạy tới chạy lui bên lò nướng rồi lại luôn tay trộn bột mì, phết bơ,.. Thẩm Trí đứng một bên cũng không giúp được gì nhiều nên anh cầm lấy trái cây cô đã rửa sạch rồi dùng dao gọt cho ngay ngắn, sau đó mới lấy kem bơ cho vào túi bắt kem.

Nhưng đối với Từ Khả mà nói anh phụ giúp cô rất nhiều, trước đó thì cô luôn một mình làm hết thảy, từng bước từng bước một mà làm thôi.

Lô bánh bông lan đầu tiên nướng ra thì Từ Khả mới chịu dừng lại chút rồi lấy bút và giấy ra.

[Anh muốn ăn bánh kem vị gì?]

Cô hỏi anh.

“Em có thể dùng ngôn ngữ ký hiệu với anh” Thẩm Trí không trả lời câu hỏi của cô mà nói thế.

Từ Khả nhìn anh, thấy vẻ mặt nghiêm túc ấy thì biết anh không hề đùa giỡn với mình.

“Anh sẽ thử xem, nếu không hiểu nữa thì em có thể viết ra giấy” Anh còn nói thêm.

Thật sự anh đã học về ngôn ngữ kí hiệu, mà tất cả ngôn ngữ trên đời này cần phải thực hành giao tiếp thì mới có thể học càng nhanh.

Anh hiểu đạo lí này rất rõ ràng.

Từ Khả cười gật đầu, cô lại huơ tay chỉ chỉ bản thân vừa viết câu hỏi ấy.

“Đều có thể” Người đàn ông nhìn vào nửa quả nho Mẫu Đơn nằm trên tay rồi nói: “Cái này đi”

Màu nho xanh trang trí lên trông rất đẹp mắt, màu xanh lục này hoà cùng màu kem bơ sẽ cho người khác cảm giác vô cùng thoải mái và mát mắt.

“Đợi chút để anh đến phết bơ lên” Thẩm Trí nói.

Từ Khả gật đầu rồi lại vội vàng qua kia làm bánh mì.

Bánh mì thì làm có vẻ hơi lâu bởi vì cần thời gian cho bột lên men nữa.

Trong quá trình đợi bột lên men thì Từ Khả bắt đầu cầm túi kem bơ để trang trí bánh.

Cô đưa cho Thẩm Trí một túi kem bơ rồi cười nhìn anh.

“Anh với em cùng làm?” Thẩm Trí nhận lấy rồi bóp một ít kem ra đầu ngón tay, anh đưa lên miệng thử một miếng thì thấy kem không quá ngọt, hương vị cũng rất thơm ngon.

Từ Khả gật đầu rồi thử khoa tay múa chân dùng ngôn ngữ ký hiệu: [Anh có thể thử trước xem sao]

“Em không sợ anh làm hư cả cái bánh à?” Anh cười hỏi lại cô.

Từ Khả lắc đầu, cô thật sự cảm thấy kinh ngạc vì khả năng học tập của anh, lời nói trong ngôn ngữ ký hiệu thế mà anh cũng nhìn hiểu được.

Thẩm Trí bắt đầu trang trí bánh, động tác của anh rất điêu luyện, lúc bắt hoa cũng sẽ luôn đều nhau không hề mất cân đối chút nào.

Phết xong một lớp bơ thì Từ Khả trộn nho xanh vào mặt trên của kem bơ, sau khi phết xong lại phủ thêm một tầng kem bơ rồi tiếp đến một tầng cốt bánh bông lan nữa.

Hai người phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.

Trong căn phòng nhỏ thật yên tĩnh, xung quanh đều là hương vị bánh bông lan và bơ ngọt ngào.

Giống như một toà lâu đài kẹo ngọt trong câu chuyện cổ tích vậy, Thẩm Trí nghĩ nếu đổi thành Duy Duy chắc chắn con bé sẽ ở trong này ngây ngốc cả ngày cũng được luôn.

Không lâu sau hai người đã làm xong cái bánh bông lan sáu tấc này.

Từ Khả lại làm tiếp một ít kem bơ matcha, nhìn thoáng qua người đàn ông trước mặt rồi cô mới viết chữ xuống mặt bánh kem: [Tuổi mới như ý, khoẻ mạnh bình an]

Đây là lời chúc phúc chân thành và thật tâm của cô với anh.

Sau đó cô trang trí các quả nho đã được bổ đôi lên thành một hình dạng đẹp mắt, còn cho thêm socola trắng ở trên.

Thẩm Trí nhìn ổ bánh kem này, tuy là đơn giản nhưng anh có thể khẳng định đây chính là mỹ vị khó có được.

Anh dùng một cái muỗng nhỏ múc một chút bánh kem đưa đến bên miệng cô: “Bánh kem sinh nhật của anh, mời em ăn miếng đầu tiên”

Từ Khả ngân ngẩn, đối diện với đôi mắt thâm thuý tràn ngập ý cười của anh rồi lại nhìn chiếc bánh kem bị hụt một miếng kia, cô nhìn sao cũng thấy thiếu hoàn mỹ hết á.

Thẩm Trí không nói chuyện nhưng càng đưa bánh kem lại gần, ý bảo cô há miệng ra.

Chần chờ một chút thì cô mới há miệng ăn miếng bánh kem mà anh đút cho.

Trong lòng cô thật sự thấy rất vui, cùng anh làm bánh kem và ăn chung bánh kem sinh nhật của anh.

“Ăn ngon không?” Thấy cô nhai nuốt xong anh mới hỏi.

Từ Khả gật đầu.

Đặc biệt ngon luôn.

“Anh cũng thấy ăn rất ngon” Anh thì thầm một câu.

Từ Khả cảm thấy bản thân mình khó lòng nhìn thấu tâm tư của Thẩm Trí, cô cũng hiểu rõ họ quen biết chưa bao lâu nên làm sao có thể hiểu rõ được lẫn nhau đây.

Có đôi khi mất mười năm hai mươi năm đều không thể nhìn thấu lòng dạ của một người, không thể hiểu rõ một người.

Nhưng mà Thẩm Trí lại mang đến cho cô một cảm giác vừa kì lạ vừa kì diệu lắm.

Cô thật sự chưa từng ở chung như thế này với người đàn ông cùng độ tuổi nào cả, khi còn đi học dường như cô cũng chưa nói được mấy câu với bạn học nam trong lớp, bởi vì cô không thể nói chuyện nên có rất nhiều bạn nam đặt cho cô những biệt danh khó nghe lắm.

Mặc dù cô không hề để ý người ngoài chế nhạo cô là kẻ câm, nhưng mà cô không thích những biệt danh kì lạ đó, không có chút nào là tôn trọng người khác cả.

Cô cũng thật sự rất chán ghét những bạn nam luôn giễu cợt cô, luôn đùa dai không dứt với cô.

Mặc dù cô biết rõ không phải tất cả các bạn nam đều sẽ hư đốn như vậy nhưng những kẻ xấu luôn thích trêu đùa người khác không tha như vậy lắm.

Nhưng mà Thẩm Trí hoàn toàn không giống bọn họ, từ khi quen biết đến nay anh chưa từng không tôn trọng đối với cô chút nào cả.

Không phải là vì anh thấy cô đặc biệt, mà là con người của anh từ trong ra ngoài đều lịch sự dịu dàng như thế, những thứ bao bọc bên ngoài anh giống như là lớp bơ cùng trái cây trang trí trên chiếc bánh kem kia, khiến cho bánh bông lan bên trong càng trở nên ngon miệng, càng vui lòng đẹp mắt.

“Gói nó lại đi, gói xong chúng ta còn làm cái khác nữa” Thẩm Trí thấy suy nghĩ của cô đã bay xa tám phương trời cho nên mới mở miệng nói.

Từ Khả nhìn lỗ hổng của cái bánh kem trước mặt liền cười rồi gói nó lại.

Lần đầu tiên cô làm một cái bánh kem không hoàn chỉnh thế này đây.

Đóng gói xong rồi cô bỏ bánh kem vào trong quầy đông lạnh ngoài tiệm rồi lại bắt đầu làm một cái bánh kem khác nữa.

Vài tiếng trước khi trời bừng sáng thì hai người lục tục bận rộn trong căn bếp vốn không lớn lắm này.

Thẩm Trí đem bánh mì cô vừa nướng xong bày biện trên giá gỗ rồi lại nhịn không được mà cầm mẫu bánh nóng hổi mới ra lò cắn một miếng.

Tuy cả đêm không ngủ nhưng lòng anh lại rất vui sướng.

Lúc tám giờ sáng, mặc dù bên ngoài bầu trời vẫn còn ảm đạm nhưng cửa tiệm của cô đã bắt đầu mở cửa buôn bán.

Đèn trong tiệm sáng đặc biệt dễ thấy trong một buổi sáng đầu xuân tiết trời se lạnh thế này trên con đường yên tĩnh không người, càng làm cho người ta cảm thấy ấm áp hệt như trong bóng đêm chỉ thấy được duy nhất một ngọn hải đăng.

Làm xong hết thảy những gì muốn làm thì Từ Khả mới lấy ra lô sandwich vừa nướng xong để làm hai phần chân giò hun khói trứng gà ăn kèm với sandwich và làm hai cốc sữa nóng.

Hai người cứ ngồi ở bàn nhỏ trong tiệm hệt như là một đôi bạn bè quen biết từ lâu và hẹn gặp để cùng ăn một bữa sáng thơm ngon.

Lúc ăn sáng thì Từ Khả vẫn luôn không nhịn được mà ngắm nhìn Thẩm Trí.

“Em nhìn chằm chằm anh làm gì thế?” Thẩm Trí bị động tác nhỏ của cô chọc cho bật cười: “Mặt anh có dính gì hay sao?”

Cô gật đầu.

Có dính bơ ở trên lông mày, cũng không biết làm sao mà dính vào nhưng trông hơi buồn cười một chút.

Cô đưa tơ giấy cho anh rồi lại chỉ chỉ vào lông mày mình.

“Có dính thật sao?” Thẩm Trí nhận lấy tờ giấy rồi lau lau trên lông mày mình, lúc chuẩn bị ném giấy vào thùng rác thì điện thoại di động bên cạnh anh reo lên.

Từ Khả chú ý đến màn hình di động hiện lên hai chữ “Yểu Yểu”, không phải cô cố ý nhìn đâu chỉ tại điện thoại anh đặt gần bên cô quá thôi.

“Anh à, anh còn ở công ty hả? Sao cả đêm anh không về nhà thế?” Vừa nhận cuộc gọi thì từ đầu dây bên kia đã truyền đến một giọng nói lo lắng.

“Anh về ngay đây” Thẩm Trí hơi hạ mắt nhìn người đối diện đang ăn bữa sáng: “Không có gì đâu, em yên tâm đi”

“Sinh nhật vui vẻ, hôm nay là sinh nhật anh nên em sẽ nấu mấy món ngon cho anh ăn. Buổi sáng Duy Duy vừa thức giấc đã chạy đến phòng anh muốn là người đầu tiên chúc mừng sinh nhật anh, kết quả phát hiện cả đêm anh không có về nhà” Giọng điệu của Thẩm Yểu trước nay đều vô cùng mềm mại dịu dàng như thế.

“Em nói với Duy Duy là chờ anh một chút, anh mang theo bánh kem về cho con bé, em cũng đừng làm thêm bánh kem nữa” Thẩm Trí nói.

Nghe được lời nói của anh Từ Khả mới chợt nhớ cô còn chưa hỏi anh cụ thể đã bao tuổi rồi.

“Ừm, đợi anh về nấu cơm cho, em đang mang thai đừng có lộn xộn” Giọng nói của Thẩm Trí càng thêm dịu dàng.

Chất giọng dịu dàng ấy càng khiến lồng ngực người nghe phát run.

“Ừm, anh sẽ về sớm thôi” Nói xong những lời này thì Thẩm Trí mới tắt máy.

Từ Khả đột nhiên cảm thấy trong lòng khó chịu, nghĩ đến chuyện anh sắp rời đi thì lòng cô có hơi buồn một chút.

Từ rạng sáng đến bây giờ, tuy là thời gian ngắn nhưng cô đã quen với việc có người bên cạnh mình, cùng mình nói chuyện, quan tâm mình có bị phỏng hay là không.

Cảm giác thế này càng làm cô lo sợ lại càng làm cô chán ghét.

Cô giấu đi cảm xúc của bản thân rồi đặt cốc sữa xuống, thử khoa tay múa chân một chút: [Sinh nhật năm nay của anh là bao nhiêu tuổi?]

“32 tuổi” Thẩm Trí nhìn cô rồi nói: “Chắc là lớn hơn em vài tuổi nhỉ?”

Từ Khả giơ bốn ngón tay lên.

“Vậy sao” Người đàn ông lẩm bẩm rồi đưa tay lên khoé miệng cô lau một chút: “Dính tương”

Từ Khả theo phản xạ liền lui về sau, cô dùng mu bàn tay lau miệng của mình.

Động tác này khiến cho Thẩm Trí sửng sốt, bàn tay dừng giữa không trung một hồi rồi mới thu về.

Anh đứng dậy: “Vậy anh về trước đây, cám ơn em chiêu đãi, bữa sáng ăn ngon lắm”

[Vốn em nên nói lời cám ơn với anh]

Từ Khả trả lời anh.

Cô đi đến sau lưng quầy thu ngân lấy bánh kem đưa cho anh.

Người đàn ông nhận lấy bánh kem rồi nở nụ cười nói: “Sinh nhật năm nay trải qua thú vị lắm, lần sau nếu có dịp anh lại đến đây cùng làm bánh kem với em”

Nghe được mấy lời này thì trái tim của Từ Khả bỗng nổ đùng một tiếng như là nở rộ một đoá hoa vậy đó.

Dù biết không nên nhưng cô vẫn vô cùng chờ mong lần sau.

Từ Khả cười gật đầu.

Thẩm Trí rời đi không bao lâu thì trong tiệm chào đón vị khách đầu tiên, là một cô gái vô cùng xinh đẹp.

Từ Khả thấy cô ấy vô cùng quen thuộc nên nhịn không được nhìn cô ấy thêm mấy lần.

Cô ấy chọn một cái bánh kem mousse bốn tấc, khi tính tiền thì Từ Khả mới nhận ra cô gái này là người lần trước ăn cơm ở trong nhà hàng cùng với Thẩm Trí.

Cô ấy nhìn cô cười, nhưng nụ cười này khiến cho lòng người khó chịu.

Từ Khả lễ phép mỉm cười lại với cô ấy, sau khi gói bánh kem xong thì cô lại chỉ vào giá tiền hiển trị trên màn hình điện tử.

“Cô là người câm hả?” Cô gái ấy cầm điện thoại vừa thanh toán vừa hỏi.

Từ Khả gật đầu.

“Cửa tiệm này là cô tự mở hay chỉ tới trông giúp người khác?” Bạch Vân Thư lại hỏi tiếp.

[Tôi mở]

Tuy rằng không hiểu tại sao cô ấy lại hỏi những vấn đề thế này nhưng Từ Khả vẫn lịch sự trả lời.

Bạch Vân Thư nhìn dòng chữ cô viết trên cuốn sổ liền hừ một tiếng: “Tự mở à?”

Trong giọng nói chứa biết bao nhiêu sự khinh thường.

“Cho dù cô mở thì sao, một cái tiệm nhỏ xíu thế này có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Cô không tự nhận thức được bản thân cô và Thẩm Trí là một trời một vực hay sao?”

Những lời này được nói ra thì Từ Khả cũng hiểu rõ ràng cô gái này tại sao lại đến tiệm cô rồi.

“Các người căn bản là người của hai thế giới, cô đừng có mà dây dưa với anh ấy nữa, cũng đừng động tâm với anh ấy, ba mẹ của anh ấy cũng không có khả năng chấp nhận hai người bên nhau đâu” Bạch Vân Thư nói thêm.

Từ Khả nhìn cô ấy, trong lời nói cô ấy thật ra cũng chẳng sắc bén gì cho cam nhưng là lời nói thật, dù vậy cô cũng vô cùng khó chịu.

Có vài chuyện không cần tới người khác nhắc nhở, lòng cô tự biết rõ ràng.

“Thế nào, cô cảm thấy tôi nói không đúng hả?” Thấy cô nhìn mình, Bạch Vân Thư cười hỏi lại.

[Cô sợ tôi sẽ cướp anh ấy sao?]

“Cô có ý gì?” Thấy mấy lời này thì vẻ đắc ý trên mặt Bạch Vân Thư liền ngưng lại.

[Cô tìm tới tôi để nói mấy lời này chẳng lẽ không phải là thế sao?]

[Theo như lời cô nói thì tôi và Thẩm Trí là người của hai thế giới thì cô còn sợ gì nữa, tôi căn bản cũng không phải là đối thủ của cô mà]

Nếu như tôi không phải đối thủ của cô thì cô chắc hẳn phải nắm chắc phần thắng rồi chứ không phải chạy đến đây mà phô trương thanh thế với tôi.

Thật ra Từ Khả cũng không quá hiểu rõ hành vi này lắm, cô đối với Thẩm Trí là vô cùng tỉnh táo.

Cô biết rõ sự chênh lệch của họ, cũng hiểu được nếu không khống chế được vai thứ sẽ giống như nước tràn bờ đê, càng không thể cứu chữa được.

Bạch Vân Thư trừng mắt nhìn cô, hoàn toàn không ngờ tới cô sẽ nói ra những lời thế này.

[Tôi không biết cô cùng Thẩm Trí là loại quan hệ gì và tôi cũng không hiểu chuyện thích một người là thế nào, chỉ là tôi luôn biết tình cảm phải từ hai phía chứ không phải một bên miễn cưỡng. Hơn nữa cô chạy tới nơi này đơn phương khiêu chiến với tôi chính là một cách làm tổn thương anh ấy]

Cô thật sự không mong Thẩm Trí sẽ gặp chuyện gì buồn lòng.

Chắc chắn Thẩm Trí sẽ được vô vàn cô gái yêu thích, nhưng theo lời Trần Tứ nói thì cũng có người dùng cái ch.ết để uy h**p anh, nhưng như thế càng làm tổn hại đến hai bên mà thôi.

Không thể dùng danh nghĩa thích mà chạy đi làm tổn thương người khác, cũng là tự tổn thương chính mình.

“Tôi là bạn gái anh ấy” Bạch Vân Thư càng không nghĩ tới cô sẽ nói ra những lời này, để cho mình không còn chỗ nào giấu giếm nữa nên cô ấy cũng bất chấp hết thảy mà rống lên một câu như thế.

Từ Khả lại lắc đầu.

[Tôi biết cô không phải]

Thẩm Trí không phải người như thế, không phải là người dây dưa không rõ.

“Cô” Bạch Vân Thư đúng là giận đến không cách nào phát tiết nữa, thấy Từ Khả là một bộ dạng hiền lành dễ thương tưởng là cô nhát gan dữ lắm, chỉ cần tới nói vài câu nặng nhẹ thì cô sẽ lùi bước nhưng nào ngờ đâu chính mình mới là người bị cô đánh cho không còn đường lui.

Trừng một hồi thì Bạch Vân Thư cũng nói thêm không được câu nào nữa nên đành tức giận cầm lấy cái bánh kem vừa mua chạy ra khỏi tiệm.

Nhìn bóng lưng kia lao đi thì Từ Khả lại thở dài một hơi.

Cô không ngờ tới có một ngày bản thân mình sẽ gặp một cô gái vì ghen tuông mà tự tìm tới cửa, lòng cô thấy hơi hoang mang.

“Leng keng, năm mới tốt lành” Đang ngồi ngơ ngẩn thù Trần Tứ mở cửa tiệm ló đầu vào.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
📛 Nhấn để mua thẻ chặn quảng cáo
📛 Mua Chặn Quảng Cáo
Gói chặn quảng cáo
Giá: 19.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 1 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 38.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 2 tháng
Gói chặn quảng cáo
Giá: 149.000 VNĐ
Gói chặn tất cả quảng cáo trên trang trong 6 tháng